Níu cơn mưa thưa thốt hỏi tên mùa
hạ còn không
vũ khúc nồng nàn cháy bỏng
cánh chuồn nhỏ nhoi cho bầu trời thêm rộng
chấp chới vội vài nét vẽ lòng vòng
Nghển cao cổ chiêm ngưỡng sắc cầu vồng
mượn ảo ảnh đặt tên hạnh phúc
huyễn hoặc ngất ngây với thiên đường không thực
hạ có còn chứa chan
Còn mướt lắm nên vòm lá run run
sợ vàng rụng bước thời gian tiễn biệt
nghiêng hết vào yêu bởi chiều nay gió lộng
hạ cúi đầu gượng gạo ăn năn
Ngắt ngang ngọn nắng chiều lênh loang
ngày chưa rụng tình chưa rụng vò cơn đau hấp hối
còn chút si mê vét cho kiệt cùng tội lỗi
hạ cứa vết ngọt rưng rưng
Đốt cho cháy hết một mùa hạ cuối cùng ...
Không có nhận xét nào:
Không cho phép có nhận xét mới.