Đợi đêm trăng náu trăng già
ngắt trộm lấy dúm lá đa cuội ngồi
lừa lọc chẳng của riêng ai
giấu vào vạt áo một vài dối gian
Xin đời một mảnh hồng nhan
ngọt ngào ma mị ghen tuông con người
nâng niu gìn giữ xanh tươi
phong sương mấy độ vàng phai mấy mùa
Nhặt lên một khúc tì bà
giọng cười ai oán hồn ma thất tình
gói gém vào mảnh khăn hồng
đem ủ cho tới tàn đông não nề
Hứng giọt nước mắt hồ ly
giọt nào trong suốt bấy khi lòng lành
khum tay khép ngón chân thành
câu kinh khấn dụ gập ghềnh đường xa
Mấy vị ấy mang trộn hòa
sao vàng hạ thổ đợi ba trăm ngày
bùa yêu hóa giải tức thì
sạch sanh quên hết những gì muốn quên
( Mô phật.... vô phương cứu chữa !!! )