Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

CÁNH PHƯỢNG HOÀNG BAY VÚT

CÁNH PHƯỢNG HOÀNG BAY VÚT


Em có tin không?
Nếu anh nói có một cánh phượng hoàng vừa bay vút lên trước mắt
Giữa một ngày nắng gắt
Ít ai có đủ tự tin để nhìn lên phía bầu trời

Anh đã ước cánh phượng hoàng ấy sẽ rơi
Để ít nhất anh được ngắm nhìn thêm một chút
Nhưng cánh phượng ấy vẫn kiêu sa bay lên cao vút
Bỏ lại mình anh ngơ ngẩn đứng nhìn

Hình ảnh Phượng hoàng hay là ảo ảnh của trái tim
Hay là sự nuối tiếc của những gì đã mất
Hình như có sự cường điệu hóa của sự thật
Có thể chỉ là cánh chim mà anh ngỡ cánh phượng hoàng

Hình ảnh cuối cùng trong ngày nắng chói chang
Hình ảnh cánh phượng hoàng rực lửa
Thiêu cháy những vết thương không thể chữa
Những vết bỏng kia cũng chẳng thể nào lành

Hình ảnh cuối cùng còn đọng lại trong anh
Cứ nhòe dần đi... trong khóe mắt.

                                                                   
                                                       KUN



Em đã tin
Sao không dám ngước nhìn
Cánh Phượng hoàng vút lên lần cuối
Em sợ mình tiếc nuối
Em sợ mình hoài nghi
Mất niềm tin 
Em còn lại những gì ...
Mãi hèn nhát
Khi buộc mình đối mặt
Cánh Phượng Hoàng rực lửa
Sự thật không đổi khác
Niềm tin đóng đinh vào cây thánh giá mất rồi
Nắng chang chang hay xanh ngắt bầu trời
Hạnh phúc , tình yêu
Sự dối lừa ngọt ngào chất ngất
....
Em cúi mặt
Cánh phượng Hoàng 
... Bay vút

                                                         HD

    Em nói bài thơ này em viết khi người yêu đầu đi lấy chồng, em đã đến với rất nhiều người con gái khác chỉ để trút vào đó tất cả chán chường...


                 Khi tôi viết vài dòng trên đối lại em. Em đọc và bảo rằng Phượng Hoàng của em là Phượng Hoàng lửa còn chị lại nhúng nó vào nước ướt mèm thành Phượng Hoàng nước rồi. Hai chị em cười ngất. 
         Thế mà đã  3 năm rồi, ngày đó em mới 26 tuổi với bao ước mơ, hoài bão và nhiều ý tưởng thú vị. Đôi khi hơi hoang tưởng và điên khùng. Có lẽ do em theo học quá  nhiều thứ : Học khí công suốt 9 năm, học đàn 13 năm, học vẽ.... Học nhiều quá có lẽ bị "tàu hỏa nhập ma". Haha...
         Tôi và em hay tranh luận về tất cả mọi thứ trên đời. Có lần em hùng hồn nói với tôi : " Em sẽ mãi hạnh phúc, nhất định là thế, dù em có còn yêu hay không, người ta chỉ hạnh phúc khi không bị chi phối hay phụ thuộc vào cái gì hết, kể cả tình yêu. Em đủ mạnh để có thể chế ngự tất cả...". Tôi đã phì cười cho cái mớ triết lý vớ vẩn đó nhưng nhìn mặt em vô cùng quả quyết nên tôi đã bảo : " Chị em ta cá cược nhé, thực tế cuộc sống sau này em sẽ chứng minh cho chị được không... " . Ngoặc tay cho một chầu cafe nhé !
         Nghe tin vợ em đẻ, tôi và con bạn ( nó vẫn gọi là 2 bà chị già) đến thăm thấy cu cậu đang xoay trần tắm cho bé, vợ chạy lăng xăng bên cạnh tíu tít soạn đồ. Tôi tranh thủ hỏi nhỏ cô bé: " ...Nó có chăm chỉ không em " . Cô bé nhoẻn cười rất chi là mãn nguyện :" Tất nhiên chị ạ !". 
      Tôi tếu táo đọc : 
                          Làm trai cho đáng lên trai
                      bế con giặt tã chẳng ai bằng mình ". 
        Cậu ta ngẩn ra rồi cười toét : " Em bây giờ thì chỉ có vợ con là nhất, không thơ , không họa , không nhạc, khí công là cử tạ đây nè...hihi
       Nhìn thằng em kết nghĩa thấy yêu tệ. Định hỏi về mớ lý thuyết của nó áp dụng đến đâu rồi lại thôi...
       Chỉ hơi tiếc là tất cả giá, khung vẽ đều đã phủ bụi, màu vẽ đã khô cong và những tiết tấu đã từng làm nhiều con tim rung lên giờ lơ lắc đâu đó, nhưng tôi tin vào em, em đủ mạnh để hạnh phúc với tất cả tâm hồn và nghị lực của mình.
       Cầu mong cho em mãi mãi, mãi mãi hạnh phúc !
        Và cầu mong cho một ai nữa giống em - Hạnh phúc nhé ! biết không ....