Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

LÃO KHÙNG ( TN - KDP)


Cứ nghĩ lão mất tăm, cứ nghĩ không còn được đọc thơ lão, tiếc !. Trái đất vẫn tròn vo, mặc dù thơ lão lệch đất, méo trời mà vẫn vậy thôi. Hà hà.....
Giới thiệu mấy rẻo thơ của lão khùng TN - KDP


*

THÌ ĐÂY LỤC BÁT CHO EM



Thì đây lục bát cho em
Lâng lâng từ dạo mình quen tới giờ
Khuôn rằm em, trọn giấc mơ
Bao năm gieo một vần chờ duyên ai
  
Câu lục nâm nẫm trang đài
Xuýt xoa câu bát hình hài người xưa
Đừng em, chợt nắng chợt mưa
Để anh run nhịp phía lùa gió đau
 
Áo bay, lỡ một nhịp cầu
Nước trôi xuôi ngược qua nhau mất rồi 
Đã từng quen thủa nằm nôi
Thương nơi cắt rốn hát lời chân quê
 
Ngày mai ở cuối lối về
Ngắm em anh đứng bên lề nhân gian.
   

GỘT GIỜ


1
rồi ngày em sẽ mù tăm
vui buồn hạ ngón huyền cầm lãy yêu
cung thương nhón phím mĩ miều
nốt ai hạ gõ ngân chiều tay buông
  
2   
rồi ngày anh giữa à uôm

giọng lơ hò lớ khi cuồng quay em
đã nhiều khi rất tèm lem
trong tèm lem ấy dịu mềm chứa chan
    
3   
mai đây khăn gói về ngàn
suối khe thèo nẹo đòi làn tóc xưa
múi ngày lệch vận cò cưa
môi tê mấy đận gió lùa hang sau

4
hoát nhiên mê đắm Thị Mầu
của chua khéo gọt thay trầu vụng têm
đầu đường xó chợ không tên
tửng tưng mà thoát khỏi miền Hoạn Thư
  
5
vườn xưa thà dáng gà rù
mà bươi bụi hóp mà bu luống cà
còn hơn mới hễu rừng xa
xập xòe công phụng rườm rà màu đuôi
  
6
phỡn lên nhếch nhiễu khóe cười
đùi rung chén hạc phẩy ruồi ngáp thơ
không sắc áo chẳng màu cờ
gió rách đủ đắp ấm bờ rêu thưa

7
tất tần tật cũng tà lưa
cũng là rặn ị a dua mớ đời
chữ Tâm nào để đãi bôi
để thơn thớt lụa đắp bồi đãy y

8
trước em có thể cúi quì
thỉnh câu đoạn tuyệt tư nghì chữ Duyên
tóc em chải một dòng Thiền
sợi buông níu lại khải huyền thiên thu

9
có thể tìm đáy trầm ngư
đỉnh gò lạc nhạn ướm ru Kinh chiều
hoa nhường dồn gõ phách yêu
lần vê nguyệt thẹn khảy khều sương sa

10
vì khi ta đã biết ta
bản lai phanh toạc hết tà diện che
thì sá chi đận suối khe
để lo sỏi đá không bề cận lai

11

Liên Hoa đóa chẳng kịp cài
góc vườn cỏ dại cụm nhài lại vun
li ti trắng mấy mùa buồn
mai này lựng hớp suối nguồn thanh tao

12
rồi ngày em sẽ ngọt ngào
cho anh lần chuỗi tụng chào tiền thân
rồi em cũng có một lần
thấu chân ngữ nghĩa chữ Gần là Xa!
  
01.06.14
TN


TẠM BIỆT HÀ NỘI

Tôi đi trên đường Vệ Hồ
Buổi sáng hay buổi chiều cũng nằm dưới đáy hướng gió
Sóng không còn mùi hương của chén rượu Thiên Đình vỡ từ ngàn kiếp trước
Sóng không có màu lung linh của mảnh lưu ly
Sóng không còn âm ba nghé ọ của đồng đen
Con trâu vàng đã lặn vào trong âm ỉ cơn đau Tràng An từ thuở khai thiên lập địa
Hồ Tây chỉ còn lại mùi tanh tưởi của cá chết
Những con cá phơi mì nh trắng xoá
Dập dình trên ngọn sóng
Minh chứng cho một cuộc sinh tồn giả tạm
Giả tạm truyền thuyết
Giả tạm lòng người
Gả tạm những mưu đồ
Giả tạm những quyền lực đen tối.....

Sụ âm u vốn dĩ là khởi nguồn của những học thuyết huyền ảo
Em cũng đã từng cho tôi cảm xúc về màu ngọc bích
Bằng sự ma mị của vệt hoàng hôn trên cành trúc la đà
Tôi cũng từng lừa em bằng màu sương khói
Để gọi hồn tiếng chuông Trấn Thủ
Về ma chay cho một cuộc võng lọng yên vàng

Thì khắc khoải mần chi
Với bình minh màu cá chết
Với hoàng hôn tanh ròm đáy gió

Bữa ni tạm biệt Thăng Long
Anh thuỷ táng câu thơ Tràng An
Tận dưới đáy bùn dơ lòng hồ
Mong một ngày nọ
Hồn thơ tái sinh vào một ngó sen
Mai mốt trổ nụ tinh khôi
Khỏi phải đắng lòng
Với lòng người Hà Nội

12.04.14
TN

KHOÁ SON

Cho xế bóng cho tàn hơi
Cho ngày bí sử đêm lời thâm cung
Để mai ở chỗ tận cùng
Mượn em chìa khoá mở vùng hồn nhiên


Cho dở dở cho điên điên
Cho nghiêng toạ cụ độ thiền rè chuông...
Một khi tình đã chuồn chuồn
Cao thấp mưa nắng cũng lươn khươn chiều

Bữa nay về giữa rong rêu
Tỏ lời loang lỗ ướm khều chút duyên
Tháng Ba nụ nhú ngoan hiền
Đã toan gom lá lạc quyên Thu gầy

Cho rều rệu cho ngây ngây
Cho tóc vướng lại chút say mớm mùa
Tháng Ba anh cũng a dua
Nhặt cơn nắng bỏi cợt đùa già mây

Đêm nay trăng đã lùm đầy
Cố căng mắt khổ quán ngày vãng sanh
Cho tinh tấn cho cáo thành
Trả em chìa khoá treo nhành Tịnh Viên...

12.03.14
TN


MỘT ĐỘ TRĂNG TRÒN

gặp nhau thời buổi mặc dù...
sót còn e lệ tuyệt trù mắt em
gác duyên tiền kiếp rẽ quen
phấn hương mượn độ nhang đèn tô môi

gặp nhau muôn sự đã rồi
lần tràng hạt ngược đợi hồi chuông tan
vay em một đận ngút ngàn
trần thân cũng kệ để tràn chân mây

anh từng tận cuối đuôi mày
đầu môi giờ đổi bữa chay cuối mùa
gặp em mới biết là chưa...
tình non tráng lệ đời thừa vô duyên

vén tìm nơi phía nhãn tiền
nhân nào gieo kín rộ miền tương tư
quả đau chín nẫu niệm từ
nhịn hơi lùi phía mịt mù đợi em

gặp nhau mới biết đã quen
ở trong tiền kiếp mấy phen ngược đường
bây giờ tròn độ trăng suông
chung mâm gắp miếng thèm thuồng tái lai

thì thôi còn nhánh liên đài
gắng om lấy hạt ươm cài mùa sau

19.10.13
TN


TRU TRÁO

Sóng không cũ cũng chẳng bao giờ mới
Bến ngày xưa, giờ đến bến là nay
Nên bởi vậy biển không cần gió nữa
Anh chẳng cần em để đợi mái tóc bay

Thì thế đó đám vỏ sò vỏ hến
Tấp nên bờ thành giới hạn bao la
Em có biết tất thảy miền rộng lớn
Cuối tầm nhìn chỉ vệt nhỏ nhạt nhòa

Không cũ, mới nhưng anh cần ngọn sóng
Chẳng cần em mà vẫn đợi tóc bay
Em sẽ nghĩ suốt đời anh mâu thuẫn
Tự mình giăng tự sập bẫy đọa đày

Và có lẽ cú này em nói đúng
Trong nhiều lời em nghĩ đóng như đinh
Khát cơn buồn cho phút giây cảm lạ
Anh lăn lóc giãy chết giữa cuộc tình

Nói thì nói nhưng trong chiều hưng phế
Chợt như là thấy biển có rưng rưng
Không có lẽ phải toạc ra là nhớ
Nhớ bàn tay trong một bữa điên khùng

Là bữa đó chỉ một lần chân thật
Thấy cánh buồm khát vọng cuối chân mây
Anh đã lỡ hôn tóc em một phát
Để cơn đau thấm tận mãi lúc này

Cũng thú thật trăm ngàn lần láo toét
Chỉ một lần lỡ dại trái tim rung
Nếu như được quay lại ngày bữa đó
Sẽ dằn lòng đá đểu phán lung tung

Thì lúc này trong cuối tuần lãng vẹo
Khi không còn nhiều việc để lo toan
Anh chẳng phải loành quành mò ra biển
Để hẫng vương xé buốt vệt nắng tàn

Anh chẳng cần nhìn con còng xe cát
Để cầu may thấy vệt xước tóc mai
Khỏi tru tráo xõa tay vào sóng lạnh
Tìm long lanh bữa đó đáy mắt đầy....

31.08.13
TN


TRỞ VỀ BIỂN MIỀN TRUNG

Con về với biển miền Trung
Hàng dương uốn mình gió táp
Nắng vùi vào trên trảng cát
Rang giòn nhữngbước chân đi..

Khói nhang thắp mùa báo hiếu
Ngơ ngác vụt cánh chim ri
Mộ Mẹ cát lài lấp xấp
Cỏ gai cản lối con quì
     
Con nhớ ngày xưa Mẹ ẵm
Giữa vành đai trắng đạn bom
Nghiêng vai che chiều súng nổ
Máu nhòa xối đỏ mặt con
Còn chút sức tàn Mẹ lết
Kéo con vào bóng cây che
Trước giờ nhắm mắt vĩnh biệt
Sợ con bỏng rát nắng hè

Con đi phiêu bạt mười phương
Trái tim vương miền nắng cháy
Lần về giữa mùa tháng bảy *
Nén nhang rát bỏng trời chiều
 
Con xin chắp tay trước biển
Lắng trong hời vọng thủy triều
Để nghe vỗ về đâu đó
Như lời ân ái Mẹ yêu.  
TN



NHÌN CON ÉN DẠI CUỐI CHIỀU LẠC BAY


Rút mây đan cái ngảo chiều
Hứng thu nhốt rọ khỏi rêu rao vàng
Bệt ngồi vạt chớm mùa sang
Nhìn con én dại cuối ngàn lạc bay

Chẻ tiếng chuông chuốt thành ngày
Trang kinh  xé xếp thành bầy chim di
Thả trôi sông sóng rầm rì
Bọt rêu vỗ vả tìm về bờ mơ

Đành thôi đập vỡ cuộc chờ
Khẩy tìm cái hạt bất ngờ trong nhau
Bạn ơi nhẹ mũi dao sau
Máu hồng không nhuộm bạc đầu thành xanh

Đừng em chặt nhánh đốn cành
Thương anh cắn cỏ ngậm vành ngày xưa
Có bao nhiêu ấy cho vừa
Bao nhiêu cho đủ cuộc đùa nhân gian

Rồi đây gặp lại cuối ngàn
Gió nào nâng cánh tìm đàn về nơi!
  


TỰ DIÊN MIỀNG RẤT BỜ HƠ    

tự diên miềng rất bờ hơ
muốn nghe cái giọng ì ồ quê choa
tiếng Tây mấy thứ òa òa
răng mà dức dối ui cha rứa hè
dớ thời cất rớ cất te
ngồi dzường nói trẹp đặt vè coi tru
khôông dư rứa đó bây chừ
uốn cho lọi lại trôốc khu tùng phèo
tùy giang nên phải mần theo
dưng mà gan rọt bồng đèo toóc rơm
béng mì răng đọ bằng cơm
tiếng Tây ẻ quẹt.
dư đờn giọng choa.

TN

DI CHỨNG ( Cướp biển 2)

Nếu một bữa anh bỗng nhiên khốn nạn
Nói với em rằng: Cực kỳ thích em!
Em có thế, có bàng hoàng kinh dị
Khi thật lòng anh sửng sốt thốt lên

Rồi bữa khác anh bỗng nhiên đểu cáng
Trố mắt nhìn và nói, em mê ly
Em có thế, có cúi đầu e lệ
Mái tóc nghiêng che lại nét nhu mì

Một bữa nữa anh bỗng nhiên trầm trọng
Nghiêm sắc mặt và tỏ vẻ u buồn
Em đừng hỏi tại vì sao như vậy
Vì chắc rằng anh lẻo mép con buôn

Khi thật thà là bắt đầu khốn nạn
Đắm đuối nhìn ắt sắp đểu em ơi
Anh không phải Thánh Thần luôn đạo mạo
Trước nhan sắc chỉ nghĩ chuyện đả đời

Thật đáng tiếc em ngoan lành ngây dại
Cứ ngỡ rằng anh quá đổi anh minh
Nào ngờ đâu anh trần tục quỉ mị
Chốn phong lưu vốn nổi tiếng đa tình

Anh u buồn bởi vì em hiền dịu
Nanh vuốt nào nỡ „nuốt sống ăn tươi“
Nên bởi thế cầu xin em đừng hỏi
Bởi hỏi thêm, e lại phải tơi bời

Không bẩn thỉu nhưng dư phần đểu cáng
Chẳng bất nhân nhưng đủ vị lôm côm
Anh biết mình chưa đoạn dục xuất thế
Ghét ngây ngô xôi đổi quạt như Bờm

Thôi hãy đi, tìm lối nào mà ngược
Để riêng anh tự chà đạp mình đau
Từ thẩm niệm vẫn biết rằng thương lắm
Thà bây giờ khỏi ân hận mai sau

Anh đã đủ lốc xoáy đời đọa lạc
Đừng chồng thêm những nghiệp chướng nhiêu khê
Em không phắn thì thôi anh đành phắn
Kẻo nay mai lạc lối loạn nẻo về

Cơn đau này, trái tim thêm nhát nữa
Ngại gì đâu khi sẹo kín bốn bề
Không bên em thì tìm đường ra biển
Dưới nắng chiều vỗ với sóng đam mê

(Không cướp được thì đây cho biển cướp
Khi không em, không kho báu trần gian
Thì thử hỏi chôn chỗ nào chả được
Bởi nơi đâu chẳng phải đảo hoang tàn....)

04.05.13
TN


  
biết rồi. Em đã không tôi
tôi khoanh khố lá chạm môi nắng tàn
vay con chuồn ớt bay ngang
chút cay nêm đậm lại làn mắt chua
    
chiều nay dựa liếp phên thưa
nụ cười cười thiếu chát giữa mùa chè xanh
biết rồi. Em đã thị thành
tôi loanh quanh nhớ cái nhành mồng tơi

tôi chờ bông cải về trời
ngày mai rụng xuống cho tôi nhuốm vàng
trầu cau cuối nẻo từ quan
đội lên động hú dạm nàng Thiên Thu

em gieo hạt lẻ vật vờ
tôi sum sê cả bến bờ ngây ngô
chiều nay dựa liếp phên thưa
còn tôi nguyên cả bốn mùa xanh em
     
03.06.14
TN


     Hihi... Đọc thơ lão cười phớ lớ rồi lại hoi hóp buồn. Lão nhiều em đến nỗi nhớ mà đếk biết nhớ em nào. Vậy mà cái từ EM trong thơ lão ám ảnh như ma . Lão có lắm tài nhưng cái tài nhất của lão là chém gió... toàn tập...hehe
    Lão không làm thơ mà là ngáp thơ. Ngáp những hơn bảy trăm bài như lão... bái phục !
Đường link của lão khùng 





Không có nhận xét nào: