Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

TỨ KHÔNG TUYỆT

1-


Thật như nắng giữa lòng tay
hư cơn gió thoảng vừa đây xa rồi
thật tưởng giữ được lại rơi
hư hư thật thật có rồi lại không

2- 



Ngả mình nằm trên đất
Đẫm ướp hương cỏ cây
Buông lợi danh được mất
Hồn hóa thành mây bay

3-

Hỏi sao sóng cồn cào không dứt
Sóng trước chưa lặng cồn sóng sau
Nỗi đau nhấn chìm nơi đáy bể
Kiêu hãnh dâng lên ngẩng cao đầu

4-

Đích còn xa phía trước
Cuộc đời là cuộc đua
Tuổi già ngay trước mặt
Ngẫm hóa ra cuộc đùa

5-

Ra đi dẫu trăm ngả
Chỉ một lối quay về
Hương bưởi níu đầu ngõ
Cỏ may níu chân đê

6-


Xin hãy như dòng sông

Tự cuộn chảy để thấy mình tươi mới
Hãy như nhành non xòa vào mưa tắm gội
Xanh mỡ màng gột rửa hết bùn nhơ

7-


Hư không một chiếc lá rơi

Hư không về đất một đời long đong
Buông rơi vào chốn mênh mông
Tiếng chuông chùa vẳng hư không kiếp người

8-



Đào tuốt lá trơ thân gầy guộc
Cành khô run trong gió heo may
Âm thầm chắt chiu mầm nhựa sống
Đợi xuân nhú lộc nụ hây hây

9- 


Phông kéo lên rồi vào từng vai cười khóc

Cao cả, đớn hèn, ti tiện, tham lam
Rời sân khấu ánh đèn vụt tắt
Chỉ còn nửa ta với một nửa vầng trăng


10-
Ba vạn sáu nghìn ngày

Trăm năm
Một cõi
Không tự tìm thấy mình giữa những mảnh vụn đời

Không có nhận xét nào: