Đừng nhạt nữa
nắng ơi !
ta sợ sẽ hồ nghi nắng chưa hề có thật
ngang ngạnh cố dằn lòng thầm nhắc
nước mắt không chảy từ tim
hoàng hôn buông thăm thẳm lặng im
đóng chặt cánh cửa để ngỡ mình còn đang chờ đợi
tự mình huyễn hoặc
tự mình gian dối
sau cánh cửa kia se sẽ tiếng bước chân
sau cánh cửa kia vời vợi ánh mắt tìm
vẫn biết sau cánh cửa chỉ một vùng nắng nhạt
.......