Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

NẺO THU VỀ

NẺO THU VỀ

Nói cho anh nơi cũ ấy, đi em
Con đường nhỏ quanh co dường nhớ được
Cái mùi cỏ ngây ngây và mục ướt
Cùng mùa thu anh lót ổ em nằm

Hẹn với nhau, này em, một buổi lâm thâm
Khúc sông đục chứa lắm điều khuất tất
Nụ hôn vụng hồ nghi không có thật
Mùi bông xoài chín ruộm mé vườn mưa

Nhốt anh vào nhịp guốc mộc ban trưa
Mà sợi tóc thường chải đầu ba-bảy
Bởi yêu lắm triền đê nằm vụng dại
Con chích chòe liếng thoắng mãi về em

Cứ quê mùa lại lần nữa, thử xem
Tứ xứ nọ sông mỏi mòn nguồn cội
Thử lần nữa mình tập tành bối rối

Hôm chân về vướng víu nửa mùa thu …

                                             ĐCĐ



  Tôi lại về bên con sông ấy, con sông trôi lững lờ chở theo mùa thu man mác. Con đường nhỏ lấp loáng nắng vàng, xa vời xa quanh co hoài niệm . Gió phiêu bồng phủ phê đám cỏ gà, cỏ may xao xác, lảnh lót tiếng chim ...Tôi cứ tưởng tượng cô gái ấy thật đẹp, thật dịu dàng với mái tóc huyền buông lơi. Tôi cứ tưởng tưởng ra từng bước chân của đôi tình nhân dìu nhau đi và chìm lấp vào khung cảnh thu ấy... Dòng sông ấy nơi đâu tôi không biết nhưng dường như một lần nào đó đã trôi qua, lắng lại giữa cuộc đời tôi...
  Thu về với tôi nơi phố phường đông đúc, những tàng lá, những con đường đã óng ả sắc thu vàng. Lại nhớ, lại muốn trở lại đọc bài thơ cũ của anh để nghe lòng mình mênh mang... "lạc nẻo về vướng víu nửa mùa thu".

Không có nhận xét nào: