Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

MẠNG ẢO

     Chị nắm tay tôi thật chặt, cái giọng miền Trung khá nặng làm tôi bối rối vô cùng :
   - Ảnh cứ đòi ra ngoài ni, ảnh nói muốn gặp em một lần cho biết. Chị không dám cản, mới đầu chị cũng chưa quyết định đi cùng ảnh đâu hè, nhưng từ bé chị cũng chưa ra ngoài ni nên chị cũng thèm lắm ha, vậy là chị liều, ba bảy cũng liều. Khi đứng trước cửa nhà em rồi mà còn run, chị đã nói với ảnh nếu em chỉ là ở trên mạng thui mà không có là thực, thì anh chị cũng sẽ đi chơi một vòng cho biết Hà Nội rồi về lại ngay. Chị có biết mạng nó như ri đâu, chỉ biết tin ảnh và tin em thui. Chị đi mà ngay cả con gái mấy đứa cũng không dám nói hè vì sợ chúng nó cười và cản không cho đi, chị chỉ nói về quê ngoại thui hè…Ai dè được em tiếp đón và đưa đi chơi suốt mấy ngày ni chị xúc động lắm…
   Chị cười, đôi mắt ánh lên ngời ngợi, tôi biết chị vui lắm và tôi cũng thế. Tôi cũng ước ao được gặp anh chị một lần, người anh mà bao giờ đi chùa cũng cầu khấn cho tôi được bình an và hạnh phúc, người mà suốt ngần ấy năm chưa bao giờ quên lời chúc cho ngày sinh nhật của tôi , người mà thỉnh thoảng một buổi sáng mùa đông rét mướt tôi lại nhận được một cái tin nhắn : “Nhớ mặc áo ấm”. Nhưng thực sự trong lòng tôi không mấy tin là tôi và anh sẽ gặp nhau, mạng thì ảo, anh và tôi cách nhau hơn ngàn cây số. Tôi ở Hà Nội còn anh ở tận miệt vườn Đông Nam Bộ. Tôi vẫn đùa anh là đại địa chủ, vì đất vườn nhà anh rộng hơn cả cái Hồ Gươm… Chỉ đến khi nghe anh gọi điện nói đặt vé máy bay rồi tôi mừng húm…
   Tôi muốn nói thật nhiều với chị, một người chưa biết đến mạng ảo, chị đã tin và đến với tôi bằng niềm tin rằng: Tôi thật sự rất xúc động. Tôi rất muốn chị mãi tin, mạng ảo làm người ta gần nhau hơn, chia sẻ với nhau , giúp đỡ nhau rất nhiều, tình cảm ảo mà rất thật. Nhưng mặt trái của nó thì chị không bao giờ nên biết, vì tôi rất yêu chị.

  Rồi một ngày nào đó nhất định em sẽ vào thăm chị, em xí hai cây cao su rồi đấy, nhất định em sẽ mắc võng mà ngủ một giấc no nê mặc cho muỗi nó khiêng đi như chị đã dọa, em không sợ. Nhất định thế … nhất định thế…


Anh và chị





Anh và em ( đích thân chị chụp ) - chị bảo cái ảnh ni chị chụp đẹp nhất đấy  ...hihi. Yêu chị lắm...


9 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Con vẫn chưa nhận được truyện ba gửi, Thôi đành đợi ba tải bài vậy ạ.

      Xóa
  2. Ảo mà hiệu quả acao thế này thì còn hơn cả thật! Sỏi lọ mọ cả đời cưa cẩm khắp làng trên xóm dưới, ngược bắc xuôi nam mà chẳng có ai thiết tha muốn gặp cả.
    Sỏi ghen với DK đấy.
    Cái chị vợ anh gì đấy, có bị sao không mà dại thế nhỉ ai lại đưa anh ý đi gặp... hihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cả ba đều dại . Anh ấy dại vì đi ngần ấy cây số chỉ để gặp một người rất bình thường, Chị ấy dại vì đã không cản mà còn đi theo, còn mình thì dại vì bỏ cả công việc tháp tùng hai người mệt nhoài, nhưng cái khôn , cái mà cả ba đều được thì vô cùng không thể đong đếm được. bằng chứng ư, mình có rất nhiều bức ảnh nắm tay ôm vai anh ấy và người đích thân chụp là chị và ngược lại. Phút cuối cùng chia tay mình ôm anh ấy trước mặt chị và ôm chị trước mặt anh ấy. Giờ đây thỉnh thoảng hai chị em lại chém gió, anh có gì sai là chị mách em liền, chỉ có em mới bảo được anh ấy - chị ấy nhắn cho em vậy đây... lalala . Chị ấy dại thật, ai lại đi tin một người như KD nhỉ...haha

      Xóa
  3. Đọc chuyện"Mạng ảo",thấp thoáng thấy mình trong đó.Có nhiều chi tiết rất trùng hợp.Quê Q ở Huế,hiện định cư miệt vườn Đông Nam Bộ,Đồng Nai.Vợ mình cũng chẳng biết mạng ảo là gì,thỉnh thoảng còn nhắc nhở:chỉ đọc báo thôi,không được đăng thơ lên trên ấy....Mình cũng ao ước được một lần ra thăm Hà Nội....Chúc ngày mới nhiều vui bạn hiền nha!

    Trả lờiXóa
  4. Anh chị ấy là người gốc Quảng Trị hiện ở Bà Rịa Vũng Tàu. Mình nghĩ rằng niềm tin và sự thành thật sẽ dẫn mọi người đến với nhau, dù có xa cách về không gian thế nào đi nữa chúng ta vẫn có thể gặp nhau bằng tình bạn bè phải không bạn. Bạn đừng dại nghen, để mình mà gặp vợ bạn là mình mách bạn vẫn lén... đăng thơ trên mạng đấy...hihi

    Trả lờiXóa
  5. Sao chưa gửi hộp thư cho ba?

    Trả lờiXóa
  6. ôi trời, hay lắm , anh xem mà muốn chảy nước mắt

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cũng nhớ lắm những ngày thật vui anh nhỉ. Biết bao giờ anh chị và em mới lại gặp lại được nhau nhưng nhất định anh nhé !

      Xóa