Bỏ lại sau lưng mái nhà tranh xơ xác
Bỏ lại bữa cơm quây quần đạm bạc
Vồi vội quay đi như chẳng thể lìa xa
Trơ trọi bóng con thơ với lại mẹ già
Nhoà nhoà, mằn mặn đôi làn môi mím chặt
Cố mỉm cười thật tươi qua làn nước mắt
....Chị đi
Nơi xa kia
Phố phường tấp nập
Thừa thãi đồng tiền, thừa thãi niềm vui
Cóp nhặt từng đồng bằng giọt mồ hôi rơi
Chân rời mỏi, giọng rao khan muốn lạc
Nhà trọ co ro
Đêm nhớ con quay quắt
Giấc mơ trở về
Ngôi nhà ngói hết dột
Con thơ đến trường khăn quàng đỏ tung bay
Mẹ già cười, manh áo ấm vừa may
Chị
Bàn chân nứt nẻ, đôi vai mỏng, chiếc nón mê
...Chìm khuất
Thế là vẫn ước vẫn mơ
Trả lờiXóaSớm khuya còm cõi, chiều trưa mệt nhoài
Góp nhặt mỗi buổi sớm mai
Hoàng hôn ai biết...còn ai đi về?
Mong manh quá bạn ạ. Ngủ ngon nhé người
Nhỏ nhoi những ước cùng mong
XóaOằn vai muôn nẻo gánh gồng nuôi con
Nắng nung nứt toác gót son
Mưa phùn tê tái héo hon má hồng
Ngậm ngùi cái kiếp không chồng
Buồn vui một nửa, long đong một mình ...
Vui nhé người ơi !
Mong manh
Trả lờiXóaĐến thế em ơi
Khổ bao nhiêu nữa
Thì đời mới vui
Ra đi
Luống những ngậm ngùi
Miếng cơm manh áo
Một đời long đong
Mồ hôi
Mang đổi mấy đồng
Trời thương nên chẳng
Phụ công nhân từ
Gió chi gió cả phơn vơn
XóaGió chi gió lộng hoàng hôn vai gầy
Gió chi buốt cóng mặt mày
Xin gió dịu bớt tháng ngày chị tôi
Mưa đừng mưa nữa mưa ơi
Đường xa gánh nặng mẹ tôi vội vàng
Trăm năm một chuyến đò ngang
Sóng to gió cả lo toan một mình...
Mỗi cái đòn gánh và đôi vai mỏng manh mà những người mẹ,người chị đã gánh nửa giang san đấy chứ bạn nhỉ...
Bài thơ tình cảm quá, Cơ cực mà cũng có hậu nữa !
Trả lờiXóaMình qua nhà bạn từ rất lâu rồi , lục tung cả nhà bạn lên đọc, cả lời com nữa ( Rất ít khi mình đọc lời com ) nưng nhà bạn vui thật đấy, vì chủ nhà thật dí dỏm , thông minh . Cám ơn bạn !
Xóa