Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Đông qua rồi và xuân thì không tới

Có lẽ xuân đang lúc hồi xuân
Cái rét cắt da sắp nhạt dần
Lạnh mãi một ngày trời hửng ấm
Đường về lại thấy bóng tình nhân

Đông trước tình nhân tránh rét xa
Bỏ lại hoang tàn với mình ta
Bóng chiều tan tác cơn mưa đổ
Nhợt nhạt hơi men nhuốm màu da...

Ta uống cho đông nát bên đường
Cho tim chảy máu với tình thương
Cho vần thơ vỡ cùng li rượu
Cho sự hồi sinh được cúng dường

Có lẽ thời ta cũng sắp tàn
Ta có duyên gì với nhân gian
Ta chẳng còn gì cần níu giữ
Chẳng chút bận tâm với suy tàn...

Ta lấy mùa đông để nương thân
Lạnh lắm bên ta, hỡi tình nhân?
Ta sẽ nhường cho xuân trở lại
Để em chơi tết giữa hồng trần
Rồi mùa đông tới ta lại đến
Tìm em giữa tuyết trắng trời đông

                                     KUNDALINI


Hãy giữ em ở lại đi anh
Thêm một bước chân thôi em chỉ còn là như cơn gió lạnh
Hãy cho em biết giọt nước mắt của đêm lóng lánh
Không phải chỉ đơn giản là giọt sương rơi
Hãy ôm em thật chặt thêm một lần thôi
Cho em cùng cạn ly rượu tình ngọt ngào và cay đắng
Nụ cười anh là thiên đường yên ấm
Là ngọn hải đăng soi rọi lối em về
Em sẽ bỏ lại đằng sau tất cả toan tính đam mê
Để được vùi mình đắm chìm trong giây lát
Đôi vai trần xuôi dòng trong khao khát
Đôi môi ngoan hiền lại lần đầu khờ dại tinh khôi
Chẳng thể cùng nhau đến cuối biển chân trời
Chỉ đêm nay thôi hãy giữ em ở lại


                                                                        KD