Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Hà Nội thế nào

Hà nội thế nào em
câu hỏi nghe sao bồi hồi đến thế
anh đã xa cuối chân trời góc bể
nỗi nhớ còn khắc khoải trong tim

Anh nhớ
những con đường rợp bóng cây xanh
bẽn lẽn xuân sang hoa Sưa trắng muốt
nắng tháng ba chuốt búp Bàng mướt xanh như ngọc
hoa Mộc Miên cháy đỏ lưng trời
xao xác tháng tư Xà Cừ rụng như giấc mơ trôi
những hòn bi xanh thập thò trên tán Sấu già đường Trần Phú
cây Hoàng Lan đầu dốc Thanh Niên tỏa hương vào giấc ngủ
thơm lựng nụ môi hôn
tháng sáu ơi Phượng cháy đỏ sân trường
áo trắng học trò rưng rưng mắt ướt
tím Bằng Lăng thay những lời ly biệt
xa thành phố - anh đi
nỗi nhớ Hà Nội là những tàn lá che xanh mướt thầm thì
là những con đường - những mùa hoa hò hẹn
phố Lò Đúc hàng Sao Đen thẳng đứng
hoa Sữa nồng nàn thơm ngát Nguyễn Du
em sẽ chờ anh trở về nơi phố cũ đường xưa
nhặt tiếng Ve rơi - sóng bước bên nhau dưới vòm cây kỷ niệm...

Hà Nội thế nào em
có giọt nước mắt rơi trong im lặng
có dòng nhựa loang như dòng máu con người
có còn đâu anh - se thẳm tiếng lá rơi !...

( Thần cây đa, ma cây gạo... Mỗi gốc cây đều mang hồn, gửi gắm vào đó bao yêu thương của con người, từng con đường từng góc phố đã in bóng những hàng cây rợp mát. Là cảnh quan, là kỷ niệm, còn là lá phổi của Hà Nội yêu dấu. Xin đừng vì lơi ích trước mắt mà chặt phá những hàng cây đã mấy chục năm tuổi. Nỗi đau xót của những người Hà Nội. Hãy dừng tay lại )