Đất thành phố tính bằng cây bằng vé
Nên bãi nổi giữa sông Hồng thành đất trời cho
Mấy vách liếp quây cũng thành một căn nhà
Gió sông rười rượi mát hơn quạt máy
Những đứa trẻ lên năm lên bảy
Hồn nhiên giữa đất trời khét cháy làn da
Dăm luống rau xanh vài chục gốc cà
Mớ cá sông : con nhỏ ăn - con to đem bán
Cùng cảnh ngộ kết anh em bè bạn
Một cút rượu cả xóm uống chung
Chục nóc nhà túm tụm một bãi sông
Neo đậu những mảnh đời cơ nhỡ
Qua một con đê sáng lòa đèn phố
Ồn ào tấp nập phú quý giàu sang
Sông nước bao la nhỏ bé những ước mong
Con lớn khôn, vợ vơi bớt nhọc nhằn
Bấm đốt tay tính ngày đoạn tháng
Ngẩng đầu vời vợi ngó trời chang chang nắng
Lại ngẩn ngơ ngoái trông mảnh vườn nhà
Bí đang ra nụ - bầu sắp trổ hoa
Không chốn nương thân - đời dâu bể
Buồn rưng rưng - ừ đâu phải dễ
Bấp bênh tạm bợ, chẳng phải là quê
Lũ bỗng đâu sồng sộc tràn về
Nước cuồn cuộn cuốn phăng cây trái
Cột nhà xiêu, gió ào ào tốc mái
Chỉ còn những soáy nước đỏ đục ngầu
Cha con , hàng xóm dắt díu nhau
Mắt ngân ngấn mỗi người một nẻo
Dùng dằng sớt cho nhau cân gạo
Tan tác rồi còn có gặp lại nhau ...
Trời chẳng thể cho không một mảnh đất đâu
Giữa thành phố đất tính bằng cây bằng vé
" Khi con lũ tràn về , đứng trên triền đê sông Hồng
nhìn ra bãi nổi, cảnh tan tác làm lòng đau nhói nhói , cuộc đời nổi trôi của
những kiếp người".
Giữa cuộc đời có có không không
Trả lờiXóaCái nắm tay ấm lòng khi hoạn nạn
Manh áo tả tơi vá lòng ấm áp
Phía trước bầu trời có lúc gặp nhau!
Nơi con sông hồng chảy về đất Việt là chỗ mình đó bạn.
Ừ cuộc đời trôi nổi biết đâu
Xóaấm áp tình thân yêu bè bạn
Chia nhau ngọt bùi giúp nhau khi hoạn nạn
phía trước còn dang rộng cánh bay
HT ơi, ngày nào đó bạn khắc tên lên lá thả theo dòng sông nhé, thế nào KD cũng vớt được mà ... dù là mơ.
HT đem lá về tận nơi đó ...được không KD?
XóaKhông cần lá nữa chỉ cần người thôi... Đợi nhé !
XóaHẹn gặp.
XóaKhi nào về Hà Nội thì online để hẹn nhé người !
XóaĐời nhoi nhói những phận người cơ nhỡ
Trả lờiXóaBước chân rong nào lạc nghiệp cánh bèo trôi
Đau âm ỉ lê thê ngày đoạn tháng
Bãi sông Hồng mãi còn lở,còn bồi....
LÝ ĐỨC QUỲNH
Sông lở sông bồi
Xóasông đầy sông vơi
ơi sông có biết
nỗi đau con người....
chiều an vui anh nhé !