Đừng tinh ngịch thế gió
tóc ta rối mất rồi
tóc ta mềm như cỏ
lùa mơn man à ơi
Đừng dịu dàng thế gió
phớt hôn bờ môi ngoan
đêm khuya rồi lạnh lắm
đừng rủ ta lang thang
Đừng lả lơi thế gió
ve vuốt nuột nà vai
vội vàng về ngang ngõ
kể chuyện chi dặm dài
Đừng hoang đàng thế gió
rong chơi không cửa nhà
một ngày nào có mỏi
hãy trở về bên ta
Đừng dỗi hờn thế gió
vùng vằng cuốn lá bay
ta vỗ về ôm ấp
dỗ dành chiều heo may
Đừng im lìm thế gió
ta sẽ cuống quýt tìm
Gió không còn là gió
khi u buồn lặng im
Đừng thở dài thế gió
xào xạc tim ta đau
trái tim ta bé nhỏ
chẳng giữ nổi gió đâu
Đừng đa tình thế gió
ai gió cũng gọi mời
nhẹ nhàng ta khép cửa
gió phiêu bạt trùng khơi
...
Đừng đa tình thế gió
Trả lờiXóaKéo theo mây và mưa
Để gây lên lụt lội
Đã thấy ta khổ chưa?
Gió đa tình cũng khổ
Xóathổi biết mấy cho vừa
tình chia năm sẻ bảy
gồng mình để hơn thua !
Gió lùa tóc rối bời
Trả lờiXóaĐừng chải nhé em ơi
Như người điên điên ấy
Thế cũng chết anh rồi.
...
Chỉ yêu mỗi anh thôi
Xóađiên điên quá mất rồi
tóc rối không buồn chải
xấu xí gương chẳng soi. hì
Điêu!
XóaThề đi!
Thề !
XóaNhưng " anh" nào thì không biết ... hehe
Ăn gian thế a!
XóaThì em cũng phải mượn một "anh " nào đó để mà viết chứ, không lại suốt ngày than cô đơn như anh thì có mà .... ốm....
XóaĐừng lạnh lùng thế gió
Trả lờiXóaKéo cả mùa đông sang
Cóng lạnh đến ngỡ ngàng
Co ro tìm hơi ấm
Đừng phiêu bạt nữa gió
Hãy về đây mơn man
Những trưa hè mênh mang
Dịu dàng và êm ả !
Gió lạnh mới là gió
Xóamạnh mẽ và ngang tàng
hun hút và hoang hoải
hát lời ca yêu em
Phiêu bạt mới là gió
kiêu ngạo chốn giang hồ
gió đi hoài không mỏi
nhớ em lạc bơ vơ