Xuân sang đông đã đong đầy buồn tênh
Xôn xao sông nước mông mênh
Cạn con đò nhỏ chênh vênh đợi chờ
Đắng lòng viết cạn bài thơ
Gửi vào ngọn gió hư vô ...tặng mình
Quay lưng cạn một chữ tình
Dối gian ảo ảnh vô hình mà thôi
Chia xa cạn ráo một lời
Nước trôi bèo nổi để rồi lãng quên
Tiếng thạch sùng cạn trắng đêm
Vầng trăng chết đuối giữa miền tịch liêu
Vì đâu cạn mất tình yêu?
Một mình nâng chén cạn chiều hoang vu.
Bóc tem!
Trả lờiXóaBài thơ cạn một nỗi niềm
Thả phiêu du mộng cõi miền hoang xưa
Tan tầm bão,cũng cạn mưa
Tuần hoàn cuộc chợt như vừa chiêm bao!
Cạn câu cạn chữ cạn lời
XóaCạn dòng nước mắt cạn cả tôi
Cạn sông cạn biển cạn thương nhớ
Cạn cuộc chiêm bao cạn cả người !
Vui nhé bạn hiền !
Muốn rơi giọt lệ hận sầu
Trả lờiXóaNỗi niềm đông đặc tình đầu hoang liêu
Dọc ngang hằn vết vào tim
Vầng trăng khuyết rụng tan chìm đáy sông
Chiều đông ta vớt lời nguyền
Chất đầy đêm vắng con thuyền chênh chao !
Sông không bao giờ cạn
XóaBiển chẳng khi nào vơi
có khi giữa cuộc đời
cạn khô dòng nước mắt !
Danh Khuyết ơi! Bốn câu thơ cối đau lòng quá:
Trả lờiXóa"Tiếng thạch sùng cạn trắng đêm
Vầng trăng chết đuối giữa miền tịch liêu
Vì đâu cạn mất tình yêu?
Một mình nâng chén cạn chiều hoang vu.
Đời là như thế và tình yêu cũng vậy hả Danh Khuyết?. Buồn!
Đừng mà , bạn mà buồn thì KD buồn hơn đấy. cười thôi nào ...hihhi
Xóacạn tiền cạn bạc cạn tình ư
Trả lờiXóakhông!!!
không tiền không bạc không đệ tử
cạn lời cạn cả thơ
CẠN .............................................
Cạn gạo, cạn bac, cạn tiền
XóaCạn rồi lại có chạy liên miên
Cạn tình, cạn nghĩa, cạn thương nhớ
Cạn ráo trăm năm vào lãng quên.....
Cạn................