Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

BƯỚC CHÂN PHẢI

  Người đàn ông tỉnh giấc. Ánh sáng mờ mờ, ảo ảo qua lớp rèm cửa và chắc là ngoài kia tuyết đang rơi . Lớp tuyết dày trắng xoá trước sân, phủ lên các cành cây im lìm... Bất giác ông cảm thấy bực mình vì cuộc hẹn với khách hàng. Ngày hôm nay cũng như ngày hôm qua và muôn thuở là những công việc, mà thời tiết thì....
   Cố gắng chui ra khỏi chăn, vội vàng mặc quần áo ấm , đi đôi giầy bốt cao bởi không tuyết sẽ ngập ướt sũng chân mất. Một cơn gió lạnh thổi thốc vào theo khi cửa mở, ông cau mặt khom người bước ra ... chợt bước chân khựng lại.... gì nhỉ...???. Chân phải...Cơn buồn ngủ bỗng ta biến :
   - Ngày mai anh nhớ bước chân đầu tiên bằng chân phải nhé !
 Lời của người đàn bà xa lạ . Ông lưỡng lự rồi bật cười đưa bàn chân phải bước ra khỏi cửa .
   Trên đường ra ga ra lấy xe ông vừa đi vừa nhớ lại cuộc onlines đêm qua:
- Anh có dạy con anh tiếng mẹ đẻ ( tiếng Việt không)
+ Anh không có con để dạy
- Vợ anh người Việt hay người nước ngoài
+ Anh không có ai ( độc thân)
- Chưa có hay chưa từng có
+ Chưa từng có
- Khó tin
+ Sự thật
- Vì sao
+Lúc đầu không người đàn bà nào đến với người đàn ông không có công việc, không có nhà, có xe...
-Về sau lại không có người đàn bà nào đến với người đàn ông có nhà có xe nhưng không có tuổi trẻ, đúng không?
+Uhm
- Anh định mãi vậy sao?
+Uhm, đành vậy thôi
- Sẽ không bao giờ là muộn khi ta muốn thay đổi
+ uhm , thay đổi ...???
- Đúng vậy , chỉ là muốn hay không thôi
+
- Việc đầu tiên là sáng sớm mai khi bước chân ra khỏi cửa , anh hãy bước chân phải trước nhé...
..........................................
   Người đàn ông lại mỉm cười và bất giác ông ta chợt  thấy mình cười hơi nhiều so với mọi hôm. Giờ này và với thời tiết này mọi khi chắc đã làm ông cau có, phát điên lên rồi. Ông kéo cao cổ áo và kín đáo liếc nhìn sang bên cạnh, con đường đến gara ô tô đã bắt đầu nhộn nhịp nhưng chẳng có ai để ý đến một người đàn ông đứng tuổi cúi mặt khuất vào cổ áo dựng cao để giấu nụ cười mỉm...
   Chiếc ô tô đã vào khu trung tâm, lại tắc đường. Khách hàng giờ này chắc đã sắp đến nơi hẹn, ông đã bắt đầu thấy nôn nóng, những ngón tay gõ nhè nhẹ trên vô lăng. Rồi mà ... chẳng hiểu sao vô định, những ngón tay vô tình bị cuốn nhanh chậm theo tiết tấu Khúc nhạc Trịnh và miệng ông huýt gió khe khẽ.... ông lại mỉm cười vì thấy hình như mình có gì đó khác lạ... thay đổi.... bước chân phải...Uhm...???
    Mọi công việc đã ổn thoả. Một ngày với công việc bộn bề nhưng lại nhẹ nhàng, xuôn xẻ và chóng vánh. Hai bản hợp đồng đã nằm trong cặp. Đường phố đã sáng loá ánh đèn, ông khéo léo lái xe trôi theo dòng xe chầm chậm trên con đường quen thuộc bắt đầu nhớ xem trong tủ lạnh còn những gì và ngẫm nghĩ đến bữa tối...căn bếp nhỏ ấm cúng...chiếc tivi bật quanh năm ngay cả khi ông không có nhà...bể cá cảnh như đại dương thu nhỏ.... con mèo lông xù....!!!
    Ông bỗng quẹo tay lái một vòng bốn lăm độ mà chưa biết sẽ đi đâu. Lập trình cũ dường như bị ngắt đoạn khiến chính ông bất ngờ và thích thú. Một ngày thành công thì cũng nên tự thưởng chứ, lần này thì là một tiếng cười bật ra sảng khoái...
    Vài ly bia và bản nhạc tango rộn rã. Ông không bước ra sàn nhảy nhưng khuôn mặt ngời sáng, đôi vai hơi lắc lư theo nhạc trong lòng lâng lâng cảm xúc. Ông nhìn lướt qua những đôi bạn nhảy, những vòng tay ôm lơi nõn nà , những nụ cười âu yếm, những nụ hôn nóng bỏng ....
    Người đàn ông đã về trong ngôi nhà ấm áp của mình, một nỗi trống vắng len len. Một nỗi nhớ mung lung về một thời xa lơ xa lắc, về đôi má lúm đồng tiền, đôi mắt lúng liếng của một người con gái ngày xưa ấy nơi quê hương nghèo khó.
  Ông bật máy tính. Chấm tròn của người đàn bà xa lạ tối om. Giờ này bên đó là buổi sớm... ông bất giác mỉm cười và chìm vào giấc ngủ...
                                                    *
                                                 *    *

    Cách nửa vòng trái đất. Hà Nội đã bắt đầu vào đông. Người đàn bà xa lạ mở cửa bắt đầu một ngày mới. Một luồng gió heo may giá lạnh xao xác thốc vào theo cửa mở. Xỏ chân vào đôi giày cao gót. Bất giác .... chân phải...???. Chị nheo nheo mắt, mỉm cười ... lắc đầu nhẹ đặt bước chân đầu tiên trong ngày .... Bàn chân trái !

8 nhận xét:

  1. Niềm vui từ những điều đơn giản nhất...hì hì. Chiều vui nhé bạn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hãy tự tạo ra niềm vui, mọi chuyện đều có thể thay đổi bạn nhỉ.... "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui" - TCS
      Cám ơn bạn, bạn cũng vậy nhé, chúc bạn luôn vui vẻ !

      Xóa
  2. Sự thiếu thốn thường thua thiệt tất yếu.Thời gian đang kéo lê về phía mù đông,lạnh lùng trống vắng.Bất chợt một sớm mai....một ngày mới,ánh lóe niềm tin yêu cuộc sống.Khởi đầu những đổi thay,những thôi thúc...và nụ cười đã trở lại,từ cái mỉm ngu ngơ hồn nhiên tưởng chừng như vô thức.Nhưng không,nó bắt đầu mở ra những khát khao giấu kín,đóng băng dưới thời gian ủ lạnh.Rồi khởi đầu cho trật tự mới hình thành dưới bước chân.Chỉ bước chân thôi đã vượt thoát ra ngoài lề thói cũ kỹ,cùng lúc NGÀY MỚI...

    Bạn viết truyện hay lắm,chúc luôn khỏe vui nhiều nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người đàn bà xa lạ... xui dại người đàn ông bước chân phải ,đó là một mẹo nhỏ giúp người đàn ông tự khám phá và đổi thay cuộc sống cô đơn tẻ nhạt. còn chính người đàn bà lại... quá khôn không muốn thay đổi cuộc sống của chính mình (bước chân trái).
      Rất cám ơn bạn đã chia sẻ, Chiều an vui bạn nhé !

      Xóa
  3. mỗi khi buổi sáng thức dậy đi vào " bathroom " không nhớ mình bước chân nào?
    thôi ngày mai mình sẽ bước chân phải...
    thế rồi ngày mai và rồi ngày maii...
    buổi tối HÀ NỘI ngon giấc nhé HD...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Buổi tối nhà anh là buổi sáng nhà em đó
      Em cứ phải nhớ để không chúc nhầm. Bây giờ mới nửa đêm Thứ tư rạng ngày thứ năm thôi. Chúc anh ngủ ngon và sáng mai nhớ ... bước chân phải, em mong nhận được tin vui lắm lắm...

      Xóa
  4. Nói những điều mình muốn nói và tìm được những người bạn mình yêu mến thật vui và hạnh phúc ! Hãy bắt đầu ngày mới bằng nụ cười !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng , có biết bao điều và biết bao điều muốn nói với bè bạn. Hãy bắt đầu và kết thúc cũng bằng nụ cười, vì chúng ta và vì tất cả mọi người mà ta yêu quý !

      Xóa