Thứ Hai, 9 tháng 5, 2016

CHỊ ƠI !


Chị ơi !
phải chăng đàn bà sinh ra đã là cái tội
tội đầu tiên làm đôi mắt mẹ buồn
cắt dây rốn
rời vòng tay
về nhà chồng
sợi dây vô hình vẫn buộc mẹ vào con
không bao giờ lìa đứt

Chị ơi !
phận đàn bà như hạt mưa sa làm sao biết trước
bàn tay nhỏ bé
bờ vai mong manh
gánh hai đầu nội ngoại vất vả lo toan
giữ trên môi nụ cười đằm thắm
chị cất vào đâu giọt nước mắt bao lần chát mặn
chị giấu vào đâu vằng vặc những nỗi buồn

Chị ơi !
có đứa trẻ nào mà không vuông tròn
có đứa trẻ nào không sinh ra bởi tình yêu ngọt ngào say đắm
có đứa trẻ nào khai sinh đã mang tên số phận
nghiệt ngã làm sao định kiến loài người
em vẫn muốn làm đàn bà, làm con gái chị ơi
để yếu đuối mong manh
để khát khao
để được nâng niu, được yêu thương trân trọng
để mạnh mẽ vươn lên được sống
ngẩng cao đầu

Chị ơi !
mọi rạn vỡ sẽ lành
vết sẹo này chị sẽ lại đem cất giấu vào đâu
để mỗi đêm gió trở cồn cào lại buốt đau ray rứt
giấu tiếng thở dài vào đêm đen, vào từng cọng tóc
nhìn những đứa con khôn lớn
chị cười

Biết đến bao giờ biển lặng sóng
chị ơi !