Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

Ước gì

  Non trưa ngày mùng 7/3 tôi ra chợ gần nơi làm việc, rất ngạc nhiên khi thấy chợ hầu như đã vãn hàng, những tà áo dài thướt tha, những đôi môi đỏ tươi màu son mới, những nụ cười rạng rỡ ... Ơ ! chị này vẫn hay eo éo gọi : " Chị ơi thịt bò hôm nay ngon lắm..." . Chị kia tay vẫn còn đầy nhựa rau nhem nhuốc ...
   Một lẵng hoa trân trọng đặt ngay giữa phản thịt đã dọn hết và phủ một mảnh vải hoa của chị bán vải, ba chiếc bạt che đầu tránh nắng mưa khi bán hàng được quây lại để các chị thay áo dài và trang điểm... Mấy ông chồng hàng ngày chở hàng, phụ giúp vợ thì tủm tỉm và trêu chọc nhau nhưng mắt ai cũng ngó qua ngó lại bông hoa đẹp nhất của nhà mình...
  Tôi ngẩn ngơ đi qua đi lại chẳng còn nhớ mình muốn mua gì nữa, chỉ thấy lòng ngèn nghẹn. mua vài bìa đậu cho bà cụ với lời thắc mắc : " bà ơi bà không mặc quần áo đẹp ạ."... Nhìn bà cười buồn tôi thấy mình có lỗi
  Ước gì ngày nào những người phụ nữ cũng được nhận một lời nói dịu dàng một cái nhìn yêu thương ... có khó lắm đâu các anh nhỉ
  Ước gì tôi có nhiều tiền để mua hết hàng ở chợ để ngày vui này thật trọn vẹn. Chúc các bà, các mẹ, các chị, các em luôn có được tất cả những điều tốt đẹp nhất ...

Không có nhận xét nào: