Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

THÁNG BA

Tháng ba
chạm vào miền nhớ
câu thơ dang dở
một ngày xa


Tháng ba
bất chợt hương bưởi thẫn thờ
ngẩn ngơ 
rực vàng hoa nắng
chút se buồn rơi vào khoảng lặng
vời vợi ngang mùa
 
Tháng ba
tìm lại hồi ức xưa
ta trót đánh rơi một thời thơ dại
để lớn khôn rồi vẫn một vùng trống trải
tháng ngày qua
 
Tháng ba
cỏ biếc
như không thể biếc xanh hơn thế
và ta như thể
gặp lại chính ta ...

8 nhận xét:

  1. Anh chạm vào tháng ba
    Vì anh biết
    Em là Nàng Bân

    Ừ tháng ba cỏ biếc
    Anh như con bò
    Ngơ ngác với xuân

    Ừ tháng ba hồi ức
    Có gì đâu
    Là em đấy
    Đứng ngay trước mặt.

    Đây rồi! hi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nắng mới hoe hoe
      mùa thay xiêm áo
      rực trời hoa gạo
      lúa mướt đòng đòng
      ấm cơn gió nồm
      dế nỉ non hát
      sương xâu chuỗi ngọc
      búp non nhú ngà
      xuân say la đà
      tháng ba váng vất

      Em cũng say rồi ...hihi

      Xóa
  2. Mình thích khổ đầu tiên nhất - Tháng ba chạm vào miền nhớ . đọc lên tự dưng nghe nó man man làm sao á.

    Trả lờiXóa
  3. Tại trời, tại đất man man chứ đâu tại tui. Hihi sờ lên trán rùi vẫn mát. Nhớ bạn !

    Trả lờiXóa
  4. tháng 3 có ngày 8..
    ngày 9 ngày 10
    va hôm nay 11 tay vẫn chạm vào miền nhớ.
    a trót đánh rơi một thời thơ dại
    để lớn khôn rồi vẫn một vùng trống trải
    mong tháng 3 không lạnh......bên yêu thương gia đình..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Huy ah. Tháng ba rồi anh có nhớ nhà không. Em nhớ ngày xưa còn nhỏ cứ tháng ba mẹ em hay làm các loại bánh, bánh nhót, bánh trôi tàu... cái mùi hoa bưởi thoang thảng trong bát bánh giờ vẫn thấy nôn nao nhớ. Hihi. Thèm không hà.....hihi

      Xóa
  5. Tháng ba trời thấp vì mưa
    Đi chơi mây trắng đội đầu
    Nhớ vương đâu đó gió mùa
    Hình như có chút thương nhau.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sợ lá đau nên trời rây mưa mịn
      Sợ xuân buồn tô thêm chút nắng hồng
      sợ em buồn lời ngọt lành anh mượn
      hình như là có một chút thương nhau

      hihi.... một chút thôi ạ, đã trót thương thì nhiều nhiều chút đi mờ ...

      Xóa