Gửi lại anh ban mai xanh tĩnh lặng
Tách cafe lơ đễnh trót bỏ quên
Vị đắng đót còn đọng lại môi mềm
Tia nắng vỡ òa trên vai anh run rẩy
Gửi lại anh một trưa hè nắng cháy
Phượng rực trời, ve khô xác giọng ca
Làn mưa xóa vội ánh mắt nhạt nhòa
Giọt đọng lại thầm giấu vào nỗi nhớ
Gửi lại anh con đường thu ngập gió
Phố thở dài, xao xác lá phôi pha
Dòng sông Hồng cuộn đỏ nặng phù xa
Bàn tay ngập ngừng nhẹ gỡ làn tóc rối
Gửi lại anh đêm giáng sinh ngóng đợi
Nụ hôn đầu dịu ngọt nồng nàn
Gửi lại anh, gửi lại anh tất cả
Gửi lại rồi - vẫn nặng gánh em mang
Gửi lại rồi-vẫn nặng gánh em mang.
Trả lờiXóaCũng đâu dễ để gửi lại tất cả bạn ha!
Tham lam nên phải đa mang đấy mà
XóaKhổ lắm bạn ơi...hic !
Đôi khi cũng không phải do tham lam mà ta hay nói... số trời nên đụng phải nhau, chia xa cũng bởi do đời vẫn xoay.
XóaChúng ta vẫn luôn đón nhận chỉ để gửi lại đó bạn ah!
Cợt đùa trời đất vần xoay
XóaSét ái tình nổ ngang tai thế là...
Đunga lÀ thế bạn yêu quý ạ !
Gửi lại anh,một thời đã nhớ
Trả lờiXóaĐể mai ngày gọi khẽ vào quên...
Vui nhé bạn hiền ơi!
Biết rằng cố quên rồi sẽ nhớ
XóaNên dặn lòng cố nhớ để mà quên
Rất vui vì bạn qua thăm ạ. Đêm nồng nàn !
Gửi lại anh cả đất trời quên lãng
Trả lờiXóaNhưng cái hôn đầu em vẫn mang theo
Mang theo lội suối trèo đèo
XóaCái hôn khô quắt mốc meo mất rồi
Con lại tìm thấy ba rồi. Con vui lắm ạ. Ba giữ gìn sức khỏe nhé !
Ba đã để ở HN hai tập sách mỏng viết thêm cho cuốn Truyện rừng và Linh hồn cho KT rồi, hôm nào ra, ba sẽ điện cho
XóaVâng con cám ơn ba ạ. Cuốn tản mạn chuyện đời các bạn và dồng nghiệp của con đọc đều thích.
XóaCó nhiều người phê cuốn ấy hơi thật, con nghĩ sao? nên sử không?
Xóa" Tản mạn chuyện đời" Ngay cái tên của cuốn sách đã mang hơi thở của cuộc sống, vậy thì tất nhiên nó phải thật, càng sát sự thật càng hay chứ ba, ba có đồng ý với con như vậy không ạ?
XóaGửi lên trời xanh gửi đến ngân hà
Trả lờiXóaGửi vào đất ngái nồng hương nguồn cội
Gửi về núi rừng chờ tiếng vọng ngân xa
Gửi ra biển xanh dâng con song bạc đầu
Gửi theo dòng sông nặng lòng đôi bờ lau tóc trắng
Gửi trong lòng phố những con đường lạ hóa thân quen
Gửi cho bốn mùa và từng đêm choàng tỉnh giấc
Em gửi cho ta ? đã biến mình thành đá
Không thể nhận cũng chẳng thể cho đi !
Xin save vào trái tim bé nhỏ
XóaTất cả những điều không thể delete trong đời
Thương yêu đi còn nguyên vẹn tinh khôi
Ký ức buồn vẫn long lanh như ngọc
Em không dám ngoái nhìn vì sợ mình bật khóc
Rong rêu trở mình đá nhận lấy phần đau