Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2018

CAFE MỘT MÌNH



Đừng mê mụ em ơi ánh mắt nâu
Đừng quyến rũ em bằng nồng nàn mời gọi
Em đàn bà dại khờ và vô cùng yếu đuối
Trót yêu rồi khốn khổ nhớ khôn nguôi
Vẫn còn đây vị thơm ngọt bờ môi
Ngây ngất hương say chỉ riêng mình em biết
Ngồi bên nhau chạm vào nhau ấm áp
Chẳng nói điều gì mà vợi nỗi cô đơn
Ngày đã một lần lại muốn được lần thêm
Em lâng lâng với ngập tràn sảng khoái
Trót nghiện rồi là khổ hoài....thế đấy !!!!!

1 nhận xét:

  1. hương cà phê là hương tình đôi lứa
    mãi tương tư như hò hẹn tuổi vào yêu
    mới buổi sáng đã nao nức đón buổi chiều
    ngày kết chuỗi thành tràng hoa ân ái

    Chúc Muội mãi an nhiên !

    Trả lờiXóa