ĐIÊU ĐIÊU NHƯ THỊ HẾN, XẤU XÍ NHƯ THỊ NỞ, ƯƠNG DỞ NHƯ THỊ MẦU, SẦU SẦU NHƯ THỊ KÍNH
Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014
CÓ....
Có đi qua mùa thu
Mới hay nỗi buồn cây tả
tơi trút lá Có đi qua mùa hạ
Mới thấu lời thét gào của bão tố mưa
giông Có đi qua mùa đông
Mới hiểu vì sao gió cồn cào
trăn trở
Có trải hết bao
mùa cay đắng Mới biết yêu từng giọt nắng lúc xuân về
Có đi qua mùa Xuân Mới thấy cây trổ lá Có sống ở mùa Hạ Mới biết được nóng khô Có đi qua mùa Thu Hiểu quanh co ngõ trúc Buồn sốt ngày muốn khóc Vì lạnh giá mùa Đông!
Ba còn đủ thời gian viết thêm vài chục cuốn nữa, sao ba lại đóng cửa, sao ba lại cài then, con đứng đợi bên hiên, chân chồn và gối mỏi, ba ơi ba con đợi....vừng ơi mở của ra...hihi
Anh đã qua nhiều thu Trong vai người quét chùa Ôi lá rụng búa xua Mệt lắm chứ chẳng đùa ... Dông bão đã bao mùa Anh ra khơi vào lộng Phong ba cứ dập vùi Mà sao anh vẫn sống . Bao nhiêu là mùa đông Mưa phùn và gió lộng Nát nhừ như bùn đất Bao giờ mới thành công
Nay nhìn cây trổ lộc Bất giác thấy xuân về Một anh chàng rất ngốc Nên sống vẫn đam mê!
Dù trải bao cay đắng Cứ mỗi độ xuân về Anh vẫn nói khăng khăng Hết xuân lại hạ đến.
Hihi! Chẳng biết Danh Khuyết đang có hướng chuyển từ thơ sang hiền triết sao ý ! Mà em "công thành danh toại" quanh năm là mùa xuân rồi thì thu- đông- và hạ có nghĩa gì chứ. hihi!
Có đi qua mùa Xuân
Trả lờiXóaMới thấy cây trổ lá
Có sống ở mùa Hạ
Mới biết được nóng khô
Có đi qua mùa Thu
Hiểu quanh co ngõ trúc
Buồn sốt ngày muốn khóc
Vì lạnh giá mùa Đông!
Ba còn đủ thời gian viết thêm vài chục cuốn nữa, sao ba lại đóng cửa, sao ba lại cài then, con đứng đợi bên hiên, chân chồn và gối mỏi, ba ơi ba con đợi....vừng ơi mở của ra...hihi
XóaCon vào hộp thư đi!
XóaMình thích câu kết quá. Hay lắm bạn hiền à.
Trả lờiXóaChắc...thất bại thảm hại quá nên giờ...thấy nắng là...mê mà sợ. Hì hì
Qua nhà Thùy riết, mê nắng nhà Thùy mất rồi, rinh về nhà tui chơi....hihi
XóaAnh đã qua nhiều thu
Trả lờiXóaTrong vai người quét chùa
Ôi lá rụng búa xua
Mệt lắm chứ chẳng đùa
...
Dông bão đã bao mùa
Anh ra khơi vào lộng
Phong ba cứ dập vùi
Mà sao anh vẫn sống
.
Bao nhiêu là mùa đông
Mưa phùn và gió lộng
Nát nhừ như bùn đất
Bao giờ mới thành công
Nay nhìn cây trổ lộc
Bất giác thấy xuân về
Một anh chàng rất ngốc
Nên sống vẫn đam mê!
Dù trải bao cay đắng
Cứ mỗi độ xuân về
Anh vẫn nói khăng khăng
Hết xuân lại hạ đến.
Tại vì anh đa đoan
XóaNên bước chân vội vàng
Mùa tiếp mùa tan nát
Đam mê mọi nẻo đường
Hoa tàn hoa lại nở
Lúc nào chả MÙA XUÂN
Em lúc nào mà chả nói đúng ...nhờ...
Hihi!
Trả lờiXóaChẳng biết Danh Khuyết đang có hướng chuyển từ thơ sang hiền triết sao ý ! Mà em "công thành danh toại" quanh năm là mùa xuân rồi thì thu- đông- và hạ có nghĩa gì chứ. hihi!
Em đang tan nát như tương đây nè, đâu được xuân hơn hớn như anh
XóaAnh đang hơn hớn à! hihi! thế mà anh không biết !
Xóa