Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

Nói với em

Em trẻ quá nên tôi đâu có trách

Không trách em nông nổi dại khờ

Không trách chồng ôm bùa lú ngẩn ngơ

Không tự trách mình yếu mềm nhu nhược


Em trẻ thế làm sao em hiểu được

Trăng có tròn rồi lại khuyết mà thôi

Cái ngày nào chưa xa lắm em ơi

Trăng mười rằm tôi cũng từng trẻ chán

 

Chưa nếm trải để hay Bồ hòn đắng

Ngọt ngào là nơi chót lưỡi đầu môi

Dò sao nổi nông sâu mặn nhạt lòng người

Vôi vốn bạc trăm năm không thể thắm



Mới bước vào đời em còn trẻ lắm

Có hay chăng tình sớm nắng chiều mưa

Sông đầy vơi biết bao nước cho vừa

Ngỡ giếng sâu mà khô trơ cạn đáy

 

Em còn  trẻ nên nào em có thấy...

Thương em giống tôi xưa nên chẳng nỡ nặng lời

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Biển ơi !

Không phải lần đầu em ra với biển
để nghe biển thầm thì :" Hẹn hò với tôi đi ... "
sóng chờm gót chân mời gọi

Không phải lần đầu tiên biển nói dối
quá ngọt ngào
biển dịu êm và biển gầm gào
xói mòn vách đá

Sao lại nhủ em nhớ một người xa lạ
sợ em buồn biển nói dối
rất thật thà
cứ rạng lên mỗi bình minh như thế
biết chưa?
để em còn vọng về khát khao, ám ảnh

Lòng biển sâu thăm thẳm
giấu trong mình muôn bão tố phong ba
sợ em đau biển nói dối
thật hiền hòa
từng con sóng vỗ về an ủi

Chỉ là em muốn thả mình ngất ngây chới với
xa khơi
em nhớ biển
dù biết biển nói dối... Biển ơi..... !
........

Không phải lần đầu em ra với biển
vẫn không hiểu vì sao nước biển mặn bờ môi...



Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

CƯỜI ĐI EM

Nếu không khóc được em ơi
thì đời cay đắng cũng cười lên em
Cười chua chát - gã say mèm
tình tan, tiền hết thòm thèm tý cay
Cười khẩy như lão ăn mày
quờ vào trong bị chạm tay đóa hồng
Cười nhạt - gái góa cưới chồng
thử lần vé số thêm lần coi chơi
Cười lên đi nhé em ơi
nỗi buồn tan hết tình đời là chi
Cười gằn - anh khóa hỏng thi
thằng ngu mới đỗ có gì phải đau
Cười tình giống ả Thị Mầu
lẳng lơ trói buộc sòng nâu cửa chùa
Cười rền Từ Hải làm vua
chết oan tại bởi đóa hoa sắp tàn
Cười ngơ cười ngẩn kẻ điên
Cười xòe - Thị Nở làm duyên Chí Phèo
Cười sướng - anh thi sĩ nghèo
ngủ mơ trúng số hò reo"lên đời" !
...
Cười cho nghiêng ngả đất trời
thế gian là tấn trò đời thôi em
Cười lên đi nhé ...Cười lên...

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

BÓI KIỀU

Con lạy quan Từ Hải
con lạy vãi Giác Duyên
con lạy tiên Thúy Kiều...

Tay ngà búp ngọc phiêu diêu
khói hương phơ phất cô liêu đêm dài
ba chìm bảy nổi kiếp người
ứng vào đoán định mệnh trời xem sao

Miệng hoa da phấn má đào
sen trăng một đóa yêu kiều thướt tha
tuệ thông thi họa cầm ca
công dung ngôn hạnh mẹ cha rũa rèn...

Lạy xin bói quẻ thiên duyên
rèm hoa lay động bóng tiên ảo mờ
dặt dìu văng vẳng cung xưa
khúc ai oán tiếng gió mưa gọi sầu...

Tay lần giở sách canh thâu
nhón được một quẻ đôi câu nhòa nhòa
" đau đớn thay phận đàn bà
lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung..."


Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

???

Có một lần ta biết
Có một thứ cứng, lạnh hơn đá
 trái tim đóng băng

Có một lần ta biết
Nỗi hờn ghen thiêu đốt trong lòng
 Rát bỏng hơn ngọn lửa

Có một lần ta biết
Nước cũng chảy ngược dòng
Là giọt nước mắt nuốt ngược vào trong

Chỉ có một điều ta không biết
Tình yêu có thể làm những điều ngược lại

Được không ???

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

NGÀY MAI

Vàng đang lên
đô la đang hạ
chứng khoán, nhà, đất hết sốt lại đóng băng
nhà trọ, mớ rau ào ào lên giá
áo trắng đến trường em có buồn không
giờ lên lớp nghiêm trang
ánh mắt thầy cô cũng trĩu nặng phần cơm áo
ngày mai đây em cũng là cô giáo
là một trong ba thứ nhà nghèo
em có nản lòng trước cảnh gieo neo
vàng, đô tăng mà nhân phẩm hạ
nơi học đường người ta còn ngã giá
bông sen giữa bùn liệu có vấy lấm lem
chút thanh cao có chìm giữa bon chen
bụi phấn giữa đời rơi hoài cay khóe mắt
....
Chập chững bước lên bục giảng với nụ cười tươi nhất
ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Hình như

Hình như...
ta đã lạc nhau
giữa những mỏi mệt, bon chen, toan tính
ngày phẳng trôi bất định
khắc khoải giữa cơn mơ
thầm hỏi
ta vẫn bên nhau mà lạc tự bao giờ
anh không nhớ
em hoài nghi lo sợ
ngày không nhau lặng như một nốt trầm
em giơ tay
buốt lạnh khoảng không
anh ngoảnh mặt 
ánh mắt nhìn xa lạ

Hình như...
những chiếc lá ngoài kia đang rơi lả tả
không hẳn vì mùa thu

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

PHỐ PHÁI

Nghiêng nghiêng nắng, nghiêng nghiêng phố
Lô xô mái ngói nâu trầm
Vết thời gian loang vào nỗi nhớ
Hà Nội của một thủa xa xăm
Những mảng rêu phong in dấu ngàn năm
Thầm lặng im lìm những ô cửa nhỏ
Hàng Bạc, Hàng Mắm, Hàng Khoai...từng gócphố
Những con đường như lạ như quen
Hà Nội giờ đây tấp nập đua chen
Ngắm "Phố Phái" chợt thấy lòng tĩnh lặng
Lạc lối trở về với ngày thơ xa vắng
Thêm một lần yêu lắm 
Hà Nội ơi !

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

VẾT DẤU 2 ( hậu truyền miệng )


Vết bớt nhỏ
đỏ tựa son
mẹ đánh dấu
cổ tích thời trẻ con

Vết bớt đỏ
vết bớt son
mấy chục năm tròn
chờ đợi


Vết bớt son
vết môi hôn
nơi thiêng ấy chỉ riêng mình anh biết
vượt muôn ngàn kiếp
.....

đi tìm

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

VẾT DẤU ( Hậu truyền thuyết )


Không có áo lông ngỗng
lấy gì làm vết dấu 
tình trao lại
dặm trường mãi cách xa
nẻo gập ghềnh
mịt mùng chia đôi ngả
bóng thời gian phủ lấp nhạt nhoà
áo lông ngỗng đã tan vào truyền thuyết
vẫn cả tin khờ dại một Mỵ Châu
rơi âm thầm những giọt nước mắt
vết dấu từ một trái tim đau
tơ duyên trời
mỏng manh hơn sợi tóc
khắc khoải gọi
cùng tận giữa canh thâu
tình yêu trải có đủ làm vết dấu
cho một mai ta tìm đến với nhau...



Đến từ đâu và ta sẽ đi đâu 
một mảnh thiên hà trong vũ trụ
một quả địa cầu hay một vì tinh tú
cũng trở về cát bụi mà thôi
một vòng quay của một kiếp luân hồi
ký ức vụn - hòn sỏi lăn từ miền quá khứ
khởi đầu mới lại sau một tô cháo lú
ta là ai ... là ai
thời gian tiếp nối trong một hành trình dài
có bao khởi đầu thì cũng bấy nhiêu kết thúc
lời nguyền nào gieo từ kiếp trước
ảo ảnh mãi đợi ta nơi cuối chân trời...




Ta tự hỏi ta suốt một kiếp người
ta nợ ai , ai nợ ta – duyên số
duyên số vốn là món nợ
ta được sinh ra để trả cho nhau
mải miết kiếm tìm
hết vòng quay nửa quả địa cầu
ngược dòng ánh sáng
lạc không gian bốn chiều
để gần sát bên nhau ( chỉ cách một centimet)
duyên nợ
ánh mắt phút chia xa từ nghìn năm trước
loang sắc nắng Loa Thành
ta lướt qua nhau mà chưa kịp định thần
hội ngộ ...



Áo lông ngỗng đã tan vào truyền thuyết 
từ tiền kiếp
anh về
xuôi theo dòng linh cảm
ảo ảnh giữa cơn mê
hay cuộc đời rất thực
lần kiếm tìm thứ bao nhiêu
hạnh phúc
em hoá thân
đợi chờ...
vết dấu
theo gót em trắng xoá
sẽ không ai phải trả
khi hai ta chưa bao giờ là món nợ của nhau
từng chiếc lông ngỗng rơi
không thể đổi được màu
cứ trắng muốt mong manh khờ dại
mỗi dấu chân thêm một lần lầm lỗi
em không thể trở lại
nơi bắt đầu
sống cho chính mình hay sống cho điều giả dối
ngày sau ...

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

Ru lá

                                                Sao người nỡ bỏ xuân ở lại

Một chiếc lá - một chiếc lá chao nghiêng
dõi mắt trông theo nao nao buồn
xuân đang phơi phới lá về cội 
tiếng mõ hòa lẫn trong tiếng chuông

Mùa lại tiếp mùa lá mãi rơi
lá bay về đất - lá về trời
tiếng kinh u uẩn vời vợi thế
ru cho quên lãng qua cõi người

Đã quyết trong lòng ẩn tránh đời
sắc sắc không không chỉ vậy thôi
sao lòng ngơ ngẩn tâm xao động 
một chiếc lá rơi - chiếc lá rơi

Khuất nẻo đường tu yên phận rồi
lá đừng rơi nữa - lá chơi vơi
gượng nhẹ chổi khua đau mùa lá
có còn gặp lại kiếp luân hồi


Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

Nơi ấy

Nơi thiên đàng cũng là nơi địa ngục
Nơi khổ đau cũng là nơi hạnh phúc
Nơi tiếng khóc đem lại nụ cười
Nơi lặng im vùi chôn những ngậm ngùi
Nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc
Nơi ẩn giấu muôn ngàn điều bí mật
Nơi những thiên thần chưa kịp thấy ánh mặt trời
Nơi người đàn bà chia đi một phần cơ thể
Nơi những người đàn bà đến ... rồi đi