Tháng chín rồi anh có nhớ
không anh
gió se lạnh quờ vai em khẽ
nhắc
tháng chín cũ mèm dửng dưng
đâu khác
chỉ khác xíu thôi - anh đã rất rất xa
Phố đỏng đảnh chợt nắng lại
chợt mưa
dại dột thế con đường dài nằm
đợi
em thảng thốt giấu vội vàng
câu hỏi
tháng chín ngày này anh có
nhớ gì không
Quán vẫn vắng như thế - lâng
châng
thêm muỗng đường khuấy cho
tan lời hứa
“ cây cơm nguội vàng cây bàng
lá đỏ ”
nằm kề bên nhau lạc lõng giữa
phố đông
Thiếu cái nắm tay - hờn dỗi
thoáng nhẹ tênh
hạnh phúc nhé - thử giả vờ
rộng lượng
anh sẽ chẳng nhớ đâu mà - tháng
chín
cái thành phố ồn ào đáng ghét
của riêng em