Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

Bão

Bão rớt qua thành phố
Cơn thịnh nộ cuồng quay
Hàng cổ thụ bật gốc
Trắng xóa màn mưa bay

Gió đùng đùng thổi ngược
Nước cuốn lá trôi xuôi
Mái tôn rung bần bật
Mây vần vũ đầy trời


Có hai kẻ dở hơi
Thì thầm cười nho nhỏ
Bão dừng sau cánh cửa
Ấm áp ngọt làn môi

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2016

Chuyện tình

Biển hữu tình và trời chẳng vô tình
Xa đến thế mà gần ngay trước mắt
Đường chân trời vạch mỏng manh chia cắt 
Tưởng đến tận cùng mà chẳng thể hoà chung
Sóng cồn cào oà vỡ cuồng điên
Trời khum khum cong mình ôm mê dại
Ráng chiều đỏ ròng rớt thẳm sâu tận đáy
Đại dương xanh soi nhuộm vòm trời xanh
Ngày và đêm sóng sánh chòng chành
Vẫn bị cắt chia một đường chân trời mỏng mảnh
Đi đến tận cùng mà chẳng khi nào đến
Sóng vẫn vỡ oà trên triền đợi dâng cao
Trời vẫn khum khum vòng ôm mãi khát khao
Lằn mỏng manh chẳng thể hoà chung một
Trời gom mây đổ cơn mưa bất chợt
Sợi ngắn sợi dài sợi nhớ sợi thương
Giọt giọt ngọt ngào cùng biển mặn mênh mang
Phút giây đa tình trời giao hoà cùng biển
Đường chia cắt cũng phút giây tan biến
Cho thỏa lòng mong ước trùng phùng
Một phút giây nồng mặn đến tận cùng
Rồi lặng lẽ chia xa khi cơn mưa chợt tạnh
Mỏng manh ấy đường chân trời ngăn cách
Chuyện tình biển trời hay chuyện đôi ta

Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2016

Lẻ tẻ

Chỉ lỏm hỏm vài chục mùa lẻ tẻ
Há chi chờ tròn chặn phía trăm năm
Chỉ là khói, là sương, là bóng xế
Mà lom hom ngóng đợi phía trăng rằm

Đời cứ rộng và ta thì cứ hẹp
Đời dâng vui - sao ta đổ mẻ buồn
Người cứ mơ về ngày vui nắng đẹp
Ta ngẫn dòng sùi sụt áng mưa tuôn

Lá biêng biếc lộc mơn mơn nòn nõn
Nhuốm vội ta cái rẻo rẻo úa vàng
Thuyền còn đợi mà sao ta lỡ hẹn
Bến trần ai mờ mịt phía xa xăm

Chỉ lỏm hỏm vài chục mùa lẻ tẻ
Được bao lâu - yêu mãi mãi thề nguyền
Gieo hy vọng đợi bao mùa chưa gặt
Bao bước lùi  - để về chốn lặng thinh