Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Giấc mơ

Nếu tất cả chỉ là giấc mơ dài
hạnh phúc
nụ cười
anh và em 
chưa từng là thật
nước mắt
nỗi buồn
của hai ta
chưa phải lựa chọn giữa được và mất
...chia đôi !

Nếu tất cả chỉ là giấc mơ thôi
anh có giật mình đánh thức em trở dậy ?




Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Chán

Thỉnh thoảng tôi thích lang thang một mình, có một lần ngồi cafe ở một quán vắng ven hồ ngẫu nhiên nghe được câu chuyện của ba người đàn bà, họ đều đã trung trung tuổi ăn mặc khá sang trọng và hình như họ đều đang có tâm trạng ... chán...

    Người đàn bà thứ nhất là thợ làm tóc khá nổi tiếng ở Hà Thành trông rất mốt thời thượng loe toe kể :
Tớ chán quá rồi, Lão Lùn nhà tớ ( tên gọi yêu của chồng) thà không có tài cho nó cam, hồi còn con gái tớ chết mê chết mệt lão vì lão dẻo miệng và được đánh giá là họa sĩ có tài. Tranh lão vẽ nhiều người đặt mua nhưng lão tuyên bố không thèm bán cho những loại trọc phú chổng đít vào nghệ thuật. Cho nên tranh lão đem tặng bạn bè là chính, cứ khen đúng là tặng luôn không cần biết vợ chồn chân chạy quanh cái ghế kiếm tiền nuôi cả gia đình và nuôi cả lão ấy. Thỉnh thoảng cũng bán được cái tranh vài triệu thì nhắng nhít tụ tập bạn bè đi ăn khao,có lần đang ba hoa phét lác bị tớ lườm cho cái im tịt. Vài bữa cháy túi lại về ôm váy vợ, mà tớ thì bận bịu kiếm tiền cả ngày không ngẩng mặt lên ấy chứ có nấu nướng gì được đâu, cả nhà cứ ngày hai bận lê từ quán cơm niêu sang quán bún cháo riết canh ngan ở gần nhà, ăn quen tháng thanh toán tiền một lần....Lại thêm thằng con chả khác gì bố, chạy mấy chục triệu cộng với mối quen biết của lão chồng mới vào được cái trường Điện ảnh vậy mà nó báo hại, đang thi tốt nghiệp thì nó bỏ đi chơi với con bồ thế là treo bằng. Còn đứa con gái tớ thì lười học chỉ thích chải chuốt giống... tớ...hihi... chán ... chán kinh khủng...

    Người đàn bà thứ hai trông có vẻ lịch lãm và trí thức trầm ngâm chia sẻ
Tớ có khác gì cậu, tớ làm chủ một phòng khám với hàng chục bác sĩ và y tá nói gì mọi người cũng răm rắp nghe lời thế mà có lão chồng mãi không dạy nổi, bảo lão là tớ đã phải quần quật từ sáng đến tối ở nơi làm việc rồi thì lão ấy phải biết mà quán xuyến việc nhà cho tớ chứ, làm cái chức nho nhỏ ở ngân hàng, lương tháng có chưa được ba chục triệu mà cứ làm ra vẻ quan trọng, hôm nào cũng sáu rưỡi bảy giờ mới về đến nhà thì còn làm ăn gì nữa, thỉnh thoảng còn kêu là phải họp, họp gì lão ấy, uống rượu thì không biết chỉ ngồi hóng hớt mấy thằng nhân viên, trốn việc nhà thì có. Nhà có osin và ông bà nhưng cũng phải xắn tay áo vào mà làm chứ, buổi tối tớ yêu cầu dành ra có một tiếng để kèm con học mà cứ ngáp ngắn ngáp dài rồi lại còn chít chát bị tớ mắng lại còn cãi cùn là đang làm việc. Tớ nhờ mát xa cho tớ thì được ba cái đã lăn ra ngủ, nhờ wasing nách cho tớ thì nhăn nhó nhổ được vài cái thì kêu khổ, tớ bỏ ra bảy triệu đi chục lần ở Spa thì rừng rậm Amazon biến mất vĩnh viễn chả cần đến lão ấy nữa. Có lần tức quá tớ còn cầm thước vụt cho mấy phát, mẹ chồng tớ phải xông vào cứu. Dạo này lão ấy chán tớ làm sao ấy cứ lên giường là lão lăn ra ngủ, chẳng sờ mó lấy một cái, cả ngày mệt mà đôi khi trằn trọc mãi cũng không ngủ được... chán quá rồi...

    Người đàn bà thứ ba là một nhân viên quèn buồn buồn nói
Tớ có khi sướng nhất ấy nhỉ, ai trông vào cũng bảo vậy. Nhà cao cửa rộng, ô tô đuề huề, chồng làm ra tiền và có chút chức quyền, con ngoan học giỏi... người ngoài nhìn vào thèm thuồng thậm chí mấy cô gái chưa chồng lấy đó làm ao ước. Nhưng có ai biết tớ cũng chán lắm rồi, tớ chả khác gì osin trong nhà khi vui thì được chồng chìa ra cho nửa nụ cười còn thì như cái thùng rác để chồng trút những cái cáu giận không đâu. Thỉnh thoảng lại được chồng giáo dục công dân về sức mạnh của tiền và quyền.Hai cậu chính là tấm gương mà chồng tớ mang cho tớ soi, giờ thì tớ chỉ còn cách để bảo vệ chút lòng tự trọng cuối cùng của mình là từ chối tiền của chồng, tớ không thèm bất cứ đồng tiền nào chồng đưa nữa và với đồng lương chết đói của tớ thì tớ vẫn lo được cuộc sống của tớ và hai bữa ăn cho cả nhà, và các cậu thấy tớ vẫn đàng hoàng và vui vẻ đấy chứ.Tớ cảm giác ngoài hai đứa con và cái giấy kết hôn, tớ và chồng chẳng chung nhau cái gì hết.... chán ...!

   Tôi ngồi nghe chuyện và bỗng thấy cuộc sống thật phức tạp và thầm nghĩ không biết nếu ba ông chồng của ba người đàn bà này nếu có dịp hội ngộ thì họ sẽ nói gì, ước muốn gì, và họ có... chán ...không

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

Lẻ

Vuốt ve bằng ánh mắt
đốt cháy nụ hôn môi
tình chỉ một đêm thôi
lần đầu tiên duy nhất

vườn địa đàng hư thực

trái cấm vụng trộm trao
đổ đầy vực khát khao
xiết dây leo vấn vít
trời lăn tròn xuống dốc
mây lặn ngụp trùng khơi...

Tình chỉ một đêm thôi

đêm mai rồi ... đêm mốt
đêm nào cũng duy nhất
bão dông cuốn mịt mù

Chuyện hai ta cùng kể

ngàn đêm lẻ một đêm...