Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

SAY !

KD không biết uống rượu nhưng cũng thử viết mấy bài say. Chúc mọi người xuân an khang sức khỏe và hạnh phúc

SAY 1

Git đng
gi
t cay
gi
t cháy
môi m
m
bí m
t ca riêng em... riêng em...
nôn nao nh nhng điu c quên
Lnh loãng, bng bnh, phiêu diêu, ngây ngt
Em xinh không?
Yêu em không?
G
t đi anh
D
u là điu không tht
Li nói di cũng có khi cn
Có sao đâu
Tnh rượu ri
Thêm l
n na ... em quên !!!


SAY 2

Ngày đu đến vi nhau
không r
ượu 
mà say say 

Ngày cu
i cùng chia tay
sao không th
nào say
d
u chết chìm trong rượu



SAY 3


Chén này em
chén này anh
ng
ả nghiêng ta thy xanh xanh là tri
vàng vàng là h
t nng rơi
nâu nâu là đ
t ta ngi lê la
đo đ
là cái chi hà
môi ai 
nh
m vi đóa hoa mi xòe
h
ồn xiêu
phách lạc
phê phê
đ
ừng tin anh nhé lời thề thốt ra
anh say 
em cũng la đà
cõng nhau ki
ến cũng v qua cu ri
mấy khi
dốc cạn cuộc chơi
mấy khi
xòe ngửa cuộc đời tênh hênh


SAY 4

 

Ước mt ln say tht là say
qu
ng hn vt vo lên cành cây
h
mông ngi pht ngay dưới đt
ch
ng cn đi c dép ln giày

Ước mt ln say tht là say
m
c xác thiên h nghĩ gì đây
ng
a mt ngó tri cười ha h
qu
t lau nước mt bng cùi tay

Ước mt ln say tht là say
v
t cha cái mt n hàng ngày
r
ph vi phường cùng nghiêng ng
đánh gi
c no nê quên đng cay

Ước mt ln say tht là say
xiêu v
o bước đi ng trên mây
ng
t ngưởng lang thang nơi m đa
t
nh ra thy đi  ... hay ... quá hay !



Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2015

CHẲNG PHẢI THƠ ĐÂU

Chẳng phải thơ đâu
dăm ba chữ em thả lên trời
trời xanh lắm và mây thì rất trắng
đâu phải tại em thả những lời chát đắng
kéo mây đen về trời đất hóa âm u
lá rời cành đâu bởi tại mùa thu
phố ngơ ngác chẳng phải tại ngã ba ngã bảy
Chẳng phải thơ đâu
chỉ là những lời ngu ngơ như anh thấy đấy
tự viết cho riêng em lắng lại những vui buồn
có bao điều chẳng thể nói cùng anh
giữ lại một mình khi chạm ánh nhìn mệt mỏi
những câu từ lầm lũi
nối đuôi nhau
Chẳng phải thơ đâu
chỉ là những hoài niệm chênh chao
em vắt ngoài hiên nhà cho nắng hong hoang hoải
kỷ niệm cũ mèm có ve vuốt để giành cũng chẳng thể nào thành mới
cất kỹ rồi em lại sợ lãng quên
Chẳng phải thơ đâu
chỉ là những mảnh vụn của đêm
những giọt long lanh những tiếng thở dài thật khẽ
nếu thơ mà dễ dàng như thế
trái đất này đã thơm ngát bốn mùa
người ta đâu cần bom nguyên tử để hơn thua
Chẳng phải thơ đâu
chỉ là tiếng cười ngạo nghễ cợt đùa
đốt cả đống không soi tỏ đồng tiền hai mặt
                                                                  KD




Chẳng phải thơ đâu, chỉ là những câu nói lèm bèm
Anh lôi ra trong lúc đầu anh trống rỗng
Đời chật hẹp giữ sao nổi lòng người rất rộng
Có trái tim nào mà chẳng muốn ly khai

Chẳng phải thơ đâu, nhưng cũng chẳng phải là tiếng thở dài
Có đôi lúc vô thức của mình buột miệng ra vài câu vần điệu
Không có bệnh thì ai cần trị liệu
Không nao lòng, ai cần đến với thơ

Nếu chẳng phải thơ đâu, thì là cái gì bây giờ
Viết văn thì dài, ai mà đọc nổi
Muốn truyền một cảm xúc nóng hổi
Bằng mấy câu từ nguội ngắt trong đêm

Rõ ràng là thơ rồi nhưng vẫn phải cố nói thêm
Nó cũng chẳng phải thực sự là thơ đâu, thật đấy
Anh vẫn vậy, và cuộc đời thì vẫn vậy
Nên nó có là gì thì cũng vẫn là từ anh


                                                           KUNDALINI



Chẳng phải thơ đâu
Chỉ là sự tan chảy của những que kem
Chẳng thể để dành dù giữa mùa đông lạnh buốt
Thì hãy tận hưởng cảm xúc kia ngon ngọt
Vị ca cao hay cốm sữa vẫn tuyệt vời
Chẳng phải là thơ
Chỉ là những mẩu vụn bánh mỳ thôi 
Cũng ấm lòng kẻ ăn mày giơ tay xin bố thí
Những câu chữ vô hồn biết thầm thì khe khẽ
Biết hát ca dưới ánh nắng mặt trời
Chẳng phải thơ
Chỉ là một khối rubic trò chơi
Đỏ vàng xanh cho đời thêm sống động
Hãy nở nụ cười và trao nhau bàn tay ấm
Sỏi đá kia cũng còn biết cần nhau
Đúng là anh nhưng chẳng phải anh đâu
Chỉ là cái cớ thôi em vịn vào mơ mộng
Chẻ đôi câu chữ đốt môi hôn cháy bỏng
Bới tro tàn 
Vẫn chẳng phải là thơ... 



                                              KD