Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

KHÉP LẠI

Cửa khép lại có nhốt được cơn gió
chỉ tội tình chú sẻ nhỏ ngoài kia
tha sợi nắng ngỡ sẽ về làm tổ
tránh heo may khi mùa đông đang về

Mắt khép lại có giữ được nỗi nhớ
cây sầu đông đang trút lá tơi bời
một ngày kia không còn trời xanh nữa
đơn độc một mình mây hỏi có còn trôi

Thời gian khép lại liệu có còn ký ức
chuỗi long lanh hay mảng bám rong rêu
chiếc lá rơi chưa kịp lời ly biệt
tự dắt tay mình về lại chốn hoang liêu

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Nóng !

   Nắng!. Nắng chói chang nung chảy từng hạt cát li ti, biển xanh là thế mà cảm giác như những con sóng đang sôi sùng sục.
   Gió!.Gió lồng lộng như được thổi từ một cái quạt khổng lồ ngang qua Hỏa Diệm Sơn. Nóng phừng phừng như đốt cháy từng tế bào trong cơ thể.
   Tôi cảm giác như mình biến thành cái bánh đa đang cong queo biến dạng trong chậu than, mồ hôi chưa kịp rịn ra đã bị cái gió cái nóng lau khô, vắt kiệt. Đã đi nhiều nơi nhưng lần đầu tiên tôi mới biết thế nào là cơn gió Lào.
   Quán ăn nằm ngay sát mép biển, chắc lúc đó cái mặt tôi trông khó coi lắm, cau có, nhăn nhúm như quả táo khô. Tôi nhìn sang con trai định rủ nó bỏ cuộc, mặc dù bụng đang đói meo và thức ăn nhà hàng sắp đưa ra tới nơi. Lạ thay tôi thấy nó đang lắc lư có vẻ rất khoái chí, giật lấy cái tai nghe của nó tôi nhăn nhó: '' nè, nghe cái gì đấy !''. Nó áp tai nghe vào tai tôi... cười...
     Mưa!. Mưa ào ạt, tiếng mưa lanh tanh trên cửa kính, tiếng mưa tí tách trên tầng lá cây, tiếng mưa long tong ngoài hiên, tiếng mưa rào rào trên chiếc ô của một ngày nào đó với nụ cười ướt mèm của ai đó... tiếng sấm ì ầm, âm âm... hòa trong tiếng mưa là tiếng piano thánh thót rơi rơi rơi.... Một dòng chảy mát lành, thấm đẫm từng hạt cát, từng con sóng, từng phiến lá, từng hơi thở, từng ngón tay, từng tế bào.....
    Tôi nhắm mắt trong một cảm giác vô cùng lạ lẫm giữa cảm xúc và cảm giác đan xen, một cảm giác khó có thể diễn tả thành lời. cuộn chảy, cuộn chảy, hòa tan....
   Tôi thầm cám ơn con trai đã mang tới cho tôi cảm giác rất yomost vì tôi biết rằng không bao giờ tôi có lại cảm xúc như thế, dù có thể một ngày nào đó tôi cũng lại trở về nơi này đúng trong một ngày gió Lào và nghe lại bản nhạc đó thì cảm xúc trong tôi cũng không thể như vậy, không lặp lại cái cảm xúc ghét tệ thằng con trai toe toét cười phấn khích, khoái chí nhìn tôi với đôi mắt ngời ngời... không thể lặp lại. Tôi nghĩ vậy...
    Vậy mà một lần nữa lặp lại đúng cái cảm xúc ấy, trong một hoàn cảnh hoàn toàn ngược lại. Tôi đã nổi nóng, nóng bừng bừng, phừng phừng. Nó chắc cũng vậy. Mất kiểm soát tôi đã buông lời , một lời mà người mẹ không bao giờ nên nói, dù nóng. Nước mắt nó ròng ròng qua đôi mắt kính. Tôi rùng mình. Lạnh, lạnh đến tận chân tóc. Nước mắt tôi cũng chan chứa. Cảm giác và cảm xúc đan xen. Nóng - lạnh dội đến tức ngực. Và đôi mắt nó, đôi mắt tôi không bao giờ có thể quên....
   Tôi nhắn tin cho nó :'' Mẹ xin lỗi...." trong một cảm giác ân hận, xót xa....
   Để hiểu được một người thân yêu còn khó đến thế nữa là một người xa lạ. Một lời nói lúc nóng giận chính là một lưỡi dao không chỉ làm đau một người...


Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

CÓ....

Có đi qua mùa thu

        Mới hay nỗi buồn cây tả tơi trút lá


Có đi qua mùa hạ


        Mới thấu lời thét gào của bão tố mưa giông


Có đi qua mùa đông

        Mới hiểu vì sao gió cồn cào trăn trở


Có trải hết bao mùa cay đắng

       Mới biết yêu từng giọt nắng lúc xuân về

Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

XIN ĐỪNG !

Em mãi chờ...

xin người đừng vội nói

nước ngược dòng

mắc cạn lời thú tội

nhận hay không đều mang nợ thêm lần

 

Giấu giùm em

như xưa cánh phượng hồng

bao điều ước đem ép vào trang vở

thêm lần nhớ mong thêm lần dang dở

mùa ngang qua lá nhận lại phần đau

 

Em sợ đêm sẽ lần nữa nát nhàu

hương ngây ngất rụng ngoài thềm trống vắng

lời ru ngọt ngào

lời ru cay đắng

chia đôi ...


Lặng lẽ bên em

xin đừng nói người ơi

hạnh phúc là khi em được còn mãi đợi !!!

Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

QUAN HỌ NGƯỜI ƠI !

Vôi nồng , cau chát, trầu cay
Đem mời một miếng mà say lòng người
Lúng liếng là lúng liếng ơi!
Dùng dằng bèo dạt  mây trôi chốn nào
Nón quai thao, dải yếm đào
Đong đưa mà lại thanh tao thế này
Ngập ngừng tay nắm bàn tay
Qua cầu lại sợ  gió bay lời thề
Người ơi !... Người ở đừng về
Dặt dìu én liệng, hoa khoe, bướm vờn
Chòng chành ngồi tựa mạn thuyền
Môi cười thắm đượm, cái duyên mặn mà
Đứng đằng xa, đứng ở đằng xa
Con mắt liếc lại bằng ... ba đứng gần
Hát câu giã bạn tần ngần
Đánh rơi câu hẹn sang xuân ... đợi người...