Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

Thả về trời

ĐÁ

Đá cứng , đá lạnh, đá trơ trơ
đá lăn, đá lóc tự bao giờ
sương đêm đẫm ướt ru hồn đá
nước mắt tuôn ròng bật câu thơ



SƯƠNG

Không nặng làm giọt mưa rơi
không nhẹ hóa áng mây trôi cuối ngàn
không ấm áp để được tan 
lơ lơ lửng lửng màn sương vật vờ



GAI

Muôn cánh nhung mềm mại
dâng ngập hương nồng nàn
tình yêu em đằm thắm dịu dàng
từ bỏ chính mình
em bẻ từng chiếc gai kiêu lạnh
vì sao em mất anh???


LỬA

Em giấu ngọn lửa hồng trong tim
ngọn lửa ấm, tình yêu không đủ ấm
em giấu ngọn lửa trong nụ cười đằm thắm
nụ cười tắt nửa chừng không thắp sáng trong anh
em giấu ngọn lửa trong giọt nước mắt long lanh
đông giá lạnh, lá bàng se sắt rụng
vòng tay anh hững hờ không đủ rộng
em không thể đến tận cùng với một nhúm tàn tro !!!


RU

Tát sao cho cạn biển Đông
vớt sao được ánh mắt trong xa mù
thôi về nhặt lá mùa thu
nhặt vàng sợi nắng mà ru lòng mình



BÔNG HỒNG KHÔ

Là kỷ vật
đâu nỡ bỏ úa tàn
biểu tượng tình yêu
nên cố công gìn giữ
chỉ để nhói đau mỗi lần nhớ
có một ngày
hoa đã từng thắm đỏ
rưng rưng


Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

Trở lại


Một ngày quay trở lại
Cỏ hoang ngợp dấu giày
li ti hoa me dại
bời bời gió heo may
cố quên đến hôm nay
một mình tìm về lại
gom rộng dài trống trải
làm hành trang đường dài
ngắn lắm một khiếp người
neo chênh vênh cõi tạm
nợ gánh đời lận đận
giận cũng hóa nên thương
nẻo về mờ hơi sương
bước quen chen bước lạ
trời xanh cao cao quá
đất rộng rộng thênh thênh
sao hẹp một bàn chân
bước ngập ngừng trở lại



Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

Họa thơ

   Mình dốt thơ Đường, thấy các bạn làm và họa thơ đường hay quá, mình cũng học đòi một chút, không biết có đúng luật không. xin các bạn góp ý và chỉ bảo. Xin cám ơn !




BÁNH QUAI VẠC

Một mảnh cong cong , nguyệt nửa vành 
Đôi bờ um úp ngậm vàng hanh
Non da trắng bạch , thơm mùi sữa 
Già lửa thâm nâu , thắm sắc hành
Sáng tối no lòng thôi nghĩ quẩn
Trưa chiều đói mắt lại mơ quanh
Nghe tên mộc mạc đừng chê nhá
Quai Dzạt bánh này rất trứ danh



Họa : cái quạt

Khép thời khin khít, mở nửa vành

Nan cật chẻ đều phơi nắng hanh

Một bên đục lỗ, bên hồ phết

Giấy dán đôi bên dính song hành

Che đầu quân tử khi nắng rát

Phành phạch n nhi lúc quẩn quanh

Quạt máy nằm trơ khi mất điện 

Quạt giấy bốn mùa vẫn trứ danh


                              Khuyết danh -  Tri âm quán 

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

LÀ EM

Ước được như Thị Nở
chẳng sợ ai so bì
sắc đẹp là cái chi
mà giá cao chất ngất

Người đời háo của ngọt

riêng nàng thèm của chua
nhặt táo rụng sân chùa
ước được như Mầu Thị

Mặc lời người dị nghị

mặc lời ai chê bai
ước được là em thôi
được yêu vì... xấu xí



Khen ai khéo khóc...

Nào phải mẹ, nào phải cha
nào phải anh chị, chẳng bà con chi
không ruột rà máu mủ gì
mà sao ai oán, sầu bi khôn cùng
thê thiết này vợ khóc chồng
đớn đau ruột đứt xé lòng lìa xa
này con khóc mẹ, khóc cha
những là ơn nghĩa, những là xót thương ...
nhòa nhòa cay mắt khói hương
cháu con lẫn với người dưng khác gì
thôi thì ấm dạ người đi
mát lòng người ở, ngại gì dối gian
cũng vì manh áo, miếng cơm
thương vay, khóc mướn làm đường sinh nhai
khen cho ... khóc thật là ... hay
khen con có hiếu, khen người có tâm
lớp lang khéo thật kỳ công
người ngoài nhìn đến, người trong trông vào
Sinh ra đã phải khóc rồi
Sống ai chẳng muốn vui cười cùng nhau

...
Khóc người mà nhói lòng đau
khóc khắp thiên hạ ... ai sau khóc mình











Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

THÊM

Trải thời gian ra đếm
"miếng da lừa" co giãn không đều
một ngày nào phải hai tư tiếng
thêm bớt thiếu thừa còn lại được bao nhiêu

Giăng mắc cuộc tình đem phơi
cuộc tình lãng đãng nghe chừng mỏng lắm
khô xác cong queo trưa hè cháy nắng
rúm ró ướt rượt trắng đêm mưa dầm

Đổ nỗi buồn niềm vui cân đong
nước mắt nụ cười hòa chung lẫn lộn
nâng niu tất cả vì không có gì là sạn
nặng nhẹ hớt hao vẫn đủ một yên lành

Con kiến nhót cành cụt quẩn quanh
gia tài hẻo có gì đong với đếm
thôi thì để biết chắt chiu dành dụm
mỗi giọt thời gian, mỗi ánh mắt nụ cười
để biết yêu thêm lần nữa - con người







Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

GÁNH MÙA VÀO PHỐ

Phố tấp nập
phố phù hoa
và phố lặng lẽ
lặng lẽ từng con đường, ngõ nhỏ
lặng lẽ từng bước chân
nặng oằn đôi vai, rún rảy gánh quang
mùa ổi chín
mùa cốm thơm
len từng góc phố hương đồng gió nội
tu hú gọi hè
vải được mùa chín ruộm
thu sang
na mở mắt xoe tròn, vàng trái bưởi, ngọt trái nhãn lồng ...
âm thầm
vỉa hè chang chang nắng rát bàn chân
lặng lẽ
gánh mùa vào phố
vành nón chao nghiêng, mồ hôi giọt giọt nhỏ
nhắc ai nhớ
mùa sang


Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

QUỐC HOA

Cánh to rồi cánh nhỏ
Chen dày úp khum khum
Làm dáng hay diệu vợi
Ấp ủ giữ làn hương

Thẳng đứng chẳng chịu cong
Vươn cao không chịu lấm
Gai chẳng nỡ sắc đâu
Lìa cành tơ còn bám

Lá tròn như chiếc nón
Che mát cho đàn con
Búp vừa nhú tơ non
Đã thanh cao như ngọc

Dẫu nước hồ có đục
Dẫu bùn hồ có tanh
Mát ngọt từ trong tâm
Quốc hoa - Sen thật xứng


Sen Tây Hồ đã vào mùa, nếu ai có dịp xin đừng để lỡ...





Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

ĐÊM TỰ TÌNH

Đêm hò hẹn , đêm thiêng liêng quá
lung linh sao, mộng mị mảnh trăng ngà
đêm ái ân phập phồng hơi thở
rưới nồng nàn vào thăm thẳm hoang sơ

Này là núi, là đồi, là thung lũng
là mơn man, là róc rách suối khe
sương đọng hạt, long lanh đầu lá cỏ
Hương nội đồng ngây ngất đê mê 

Sóng trào dâng, ngả nghiêng, say lả
vòng tay ôm vồ vập, nát môi hôn
ì oạp vỗ, trườn vùi mình vào cát
cát oằn cong, trồi sụt giữa sóng cồn

Triệu triệu đêm vẫn là đêm thứ nhất
đất và trời chưa thỏa mộng vàng son